Las Vegas – Giòng
Lệ Cạn
Sáng mở mắt, mà
thôi không dậy nữa
Lòng nghiền đau
như dưới bánh xe lăn
Mỗi ngày buồn bao
nhiêu giờ mới đủ
Nhân tâm con người
cũng chỉ ấy bằng
Chì một thoáng, chỉ
còn là tiếng khóc
Ánh phồn hoa thay
đèn của xe tang
Bao nhiêu trái
tim bập dầm tan nát
Cõi phù sinh, sao
trời hỡi không yên
Las Vegas,
Mandalay, rập rình tiếng nhạc
Miệng em cười
chưa nở đã tắt căm
Người nằm xuống
chưa hiểu vì sao đã
Nhạc chưa hết lời,
nốt lại đứng im
Mạng anh đó, em
đó, có gì để trả
Một trái tim người
đen đúa vô tâm
Tim quỉ dữ xông
lên từ địa ngục
Muốn cướp mặt trời
dìm xuống tối tăm
Sáng muốn dậy, thôi ta không dậy nữa
Tim không còn hơi
thở để đi theo
Ngày lại ngày
giông chìm và bão nổi
không còn gì cho
ta khóc biệt ly
Biết oán hận,
nhưng làm sao oán hận
Ác thú nào
đâu hiểu được nghĩa nhân
Ta chỉ gục
khóc trên bức tường đen đúa
Khi cuộc đời thua môt cuộc mượn vay
Người ta đổ mạng
người như nước lã
Vết hằ n đau còn có nghĩa gì không
Ta đã muốn chìm
sâu trong bóng tối
Nỗi bi thương đã
chai cứng cõi lòng
Tim đã nghẹn, như
không còn hơi nữa
Nguệch ngoạc vài
dòng mà chử cạn khô
Las Vegas, bạn ơi,
xin tha tội
Ta đã cạn hết rồi, nước mắt khóc cho người!
Nhật Thụy Vi
Oct 2, 2017
Massacred in Las Vegas