Wednesday, May 19, 2021

Mưa Sau Vườn

 







Mưa như mùa mưa quê nhà, dai dẳng, rả rit. Măng trúc lên đầy..cỏ dại cũng trèo leo lên nhau mà mọc...nhìn mưa rơi ..đọc thơ mưa rơi sau vườn ...còn gì êm đềm hơn

💜 Chúc bạn thân yêu ngày thật bình an! 💜
Rain, rain...reading a ‘Rain in My Garden’ poem 😄
Wishing you a great solitude and happy raining day my friends! Love.😄💜
Mưa Sau Vườn
Trời mưa lâm râm
Vườn sau ta ngắm
Khóm trúc lên măng
Bụi hồng đơm nụ
Cỏ dại vươn mình
Quấn quanh!quấn quanh!
Vườn sau ta ngắm
Từng giọt mưa rơi
Mưa mềm trên lá
Mưa ướt lòng ta
Lạnh lùng, tơi tả!
Mưa rơi! Mưa rơi
Cây cỏ mĩm cườii
Rung rinh! Rung rinh!
Cành non trĩu nặng
Bao nhiêu mầm, nụ!
Vươn từ lòng đất
Sức sống hồi sinh
Cây cỏ quấn quanh
Chút gì ngọt ngào
Chút gì đằm thắm
Chút gì lao xao
Như chạm vào tim...
Tim người đứng ngắm!
...
Mưa rơi! Mưa rơi!

nhat thuy vi
revised 5-21

Sunday, May 16, 2021

Khi Em Bỏ Đi – Tình Yêu Ở Lại

 




Khi Em Bỏ Đi – Tình Yêu Ở Lại

Từ cơn mê vất vưởng
Mà em đã không còn thức tỉnh được
Chỉ chập chờn hoài giữa hư và thật
Ngỡ khi mình bỏ đi thật xa
Là bỏ được tất cả
Những tháng ngày mõi mòn kéo lê, buồn bã
Cái không gian lặng thinh, đến tiếng cười nghe cũng lạ
Và đêm như xuyên qua ánh đèn, chong sáng lẻ loi
Đêm áp lấy tiếng nhạc trầm, ai đó bỏ lơi
Trong căn phòng chia đôi, ánh sáng và bóng tối
Lẻ loi! Em Và Anh, cô đơn
Chơi vơi! không lên tiếng nói!
Em tưỡng mình thoát đi , là ra khỏi khung trời mộng mơ rách nát
Đã ghép đời em vào những hoài mong trong ngột ngạt
Đi là tìm cho mình một khoảng không gian riêng ngạt ngào ánh sáng
Nhưng rồi...
khi Em đứng được bên-kia-ngọn-đồi với rừng cây bạt ngàn xanh mướt
giữa trời cao chập chùng mây biếc
Em đứng giữa những rộn ràng, thắm thiết, bủa vây
Em như chỉ với tay, mà gom nhặt đươc cả gió và mây
Nhưng… không, anh ơi, không phải thế
Em chỉ nghe tiếng tim em gọi về, thống thiết!
Tiếng kêu chấn động trong sâu thẳm hồn em
Làm Em lao đao, và chới với
Và Trong phút giây của cơn mê cuồng đó
Em chỉ thấy có Anh, có Tinh-Yêu-Anh còn lại
Còn lại trong em, tinh nguyên như mới
Em thấy như thiên đường đang ngủ yên, vững vàng trong bóng tối
Thấy được nụ cười, luôn đượm ưu tư, che dấu
trong ánh mắt anh đăm chiêu cúi xuống
trên những hàng chữ nghiêng nghiêng xiêu vẹo của quyển sách cũ phai màu
Trong âm thanh trầm buồn cúa dòng nhạc xa xưa, cũ rít
Quá khứ quay về lay động tim em, bao nỗi xuyến xao nhung nhớ
Cái không gian bình an của tình yêu tườmg đã xa mờ mịt
Có phải khi em bỏ đi, Tình-Yêu-Trong-Em còn ở lại?
Để giờ đảy trái tim em như mất đi nơi nương náu
Nó đứng mãi trên ngọn đồi xanh kêu réo
Và gục chết giữa cơn đau lồng lộng,
Hay cũng sẽ mỏi mòn dần trong nghẹn ngào, lạc lõng
Đầy ưu sầu và vô vọng!
Nhật Thụy Vi
revised 5-2021

Tuesday, May 11, 2021

Niềm Vui Dâng Mẹ

 



Con không có gì ngoài trái tim dâng Mẹ

💜💜💜
Niềm Vui Dâng Mẹ
Mẹ ơi ,
Giây phút mà tim con giao hòa cùng trời đất
Hồn con rực vui như ánh nắng cuối ngày
Hay những chiều lặng yên
nghe mưa nhỏ giọt bên ngoài
Con thương quá, mưa làm ướt đôi cánh chim non đứng đợi!
Và khi mắt con chạm phải
đôi mắt thật hiền của thỏ con thơ dai
Đang thẩn thơ ngồi trên dốc cỏ non
Tim con rộn ràng,
thoáng mơ ước mong manh
Con mơ ước..
mơ ước ...có đôi mắt Mẹ nhìn con trìu mến...🥲
Là những khi đó, mẹ ơi!
Mẹ trong tim con bát ngát
Mẹ trong Hồn con đầy tràn
Mẹ thênh thang giữa cỏ hoa ngào ngạt
Mẹ mênh mang là gió trên ngàn
Mẹ! Choáng Ngợp hồn con
Mẹ ơi, Mẹ có biết?
Là trái tim này Mẹ dạy con Tha Thiết
Là linh hồn con
Là biểu tượng của Yêu Thương
Vì Mẹ là Tình Yêu
Ần trong tim con hoài hoài...
bất diệt!
Nhật Thụy Vi
Norman
(Revised 5-2021)