Em Không Đi Tu Nữa
À chị à, hôm qua em đi tu
Đường chông chênh, nhang khói mịt mù
Thầy cứ dặn em đừng nản chí
Cứ niệm Di Đà lòng sẽ tịnh an
Chị ơi, em cứ muốn trở về ‘trần thế’
Bước tu hành sao quá gian nan
Người gỏ mỏ, người tụng kinh huyên náo
Người xôn xao giành công trạng lớn lao
Chị ơi! Em nhớ ngôi chùa ngày xưa làng cũ
Cuối con đường làng xanh bóng cây cao
Có ngôi chùa nghèo có một tượng Phật chao đao
Ngồi chính điện mái che không đủ
Cha hay bảo mình đem cho lít dầu mỗi tháng
Ông sư già ra cười nhận cảm ơn
Dặn ba con chùa vẫn còn nhang
Sẽ còn đốt được năm ba tháng
Chị ơi! Chiều hôm qua em ghé vào chùa lớn
Thời văn minh Phật được khoát áo vàng
Tín lễ vào chùa không còn khúm núm
Chị chị , em em - quần áo xênh xang
Ông thầy chùa cũng xã giao đon đả
À chào con! Con đến lễ Phật à!
Vào, vào đi con chùa mời khách quí
Mấy thầy chức cao trọng vọng từ xa
Không lý do gì tại sao em nhớ
Nhớ quá đi thôi chùa ở làng xưa
Tiếng chuông cũng không vọng rền trời đất
Mà đủ vang trong lòng em như lời niệm Di Đà!
Và ở lại trong em một niềm tin rất thật
Gìn giữ em ngoài bể khổ bao la
Chị ơi hôm nay em không đi chùa nữa
Vì không chen chân vào được với đời tu
Vì Không muốn nhận bằng khen em lạy giỏi
Của mấy thầy gầy lễ, dựng đăng hoa
Của ‘nước nhà’ cuả xã hội -đảng ta’
Gom góp của xây chùa vàng chùa bạc
Trái tim em thôi thì mang theo ngôi chùa cũ
Có ông Phật già, có sư quét lá đa
Em không đi tu nữa đâu chị ạ!
Nhật Thuỵ Vi
9/19/2022