Nỗi Nhớ Nhà
Nhớ cha, một dòng sông phía trước
Nhớ mẹ, một liếp cải
bên nhà
Nhớ những chiều mưa rỏ giọt
Nhớ, lòng quặn nỗi xót xa!
Bóng cha hiền thấp thoáng
Trong tỉnh lặng buổi chiều
Dòng sông lờ lặng chảy
Trong mắt buồn đăm chiêu
Bóng mẹ hiền còm cõi
Áo trắng, màu bạc phai
Năm mòn, ngày qua mõi
Một đời người thoáng bay!
Nhớ cha, rồi nhớ mẹ!
Nhớ điếng một hồn con
Khóc nghẽn không
thành tiếng
Thương nhớ đến mỏi mòn
Bóng Cha, hình dáng Mẹ
Sớm tối, bờ sông xưa
đường quê buồn trông
vợi
Con đi mãi không về!
🥲
Ntvi
6/23 updated