Thursday, April 18, 2019

Cửa Mở Vào Cô-Đơn





Cửa Mở Vào Cô-Đơn

Khi em về, mùa xuân như chết lặng
Nghen ngào lòng,  cây lá rũ  buồn theo
Có phải vì em mà  người đi trong  thầm lặng
Để hồn em giờ quấn chặt  những ăn năn

Ôi,  giữa mùa xuân mà mù sương tuyết trắng
Ùa ập xuống em từng lớp lớp nhớ thương
Băng giá dầy, đóng kín lại thời gian
Ngừng ở đó, giữa mùa xuân tang tóc

Người mở cửa cho Cô-Đơn và để đó
Em bước vào, băng giá cũng vào theo
Người vẫn biết dù chông chênh một thuở
Nhưng  tinh ta,  son sắt vẫn còn đây

Nước mắt cứ rơi trong canh khuya, bóng tối
Lặng thinh, mỏi mòn,  thương nhớ bủa vây
 thấy đời mình  mục rã từng ngày
Ta vẫn ngồi gỏ nhịp đời hoang vắng

Sao người bỏ đi mà cửa ơn không đóng
Để Em bước vào rồi ở lại với Thiên Thu
Cái đau tận cùng này, đâu phải ‘phù du’
Khi những  giọt lệ  ứa ran từng mạch máu
Yêu người, tim em vẫn mênh mang như thế
Dù cô đơn khép kín cửa , nhốt em rồi.



Nhật Thụy Vi
4-18-2019

Cửa Mở Vào Cô-Đơn (2nd version for music)

Khi em về, mùa xuân như chết lặng
Nghen ngào lòng,  cây lá rũ  buồn theo
Có phải vì em mà  người đi trong  thầm lặng
Để hồn em giờ cuốn chặt  những ăn năn

Ôi,  giữa mùa xuân mà mù sương tuyết trắng
Ùa ập xuống em từng lớp lớp nhớ thương
Băng giá đầy, đóng kín lại thời gian
Ngừng ở đó, giữa mùa xuân tóc tang!

Người mở cửa cho Cô-Đơn và để đó
Em bước vào, băng giá cũng vào theo
Người vẫn biết dù chông chênh một thuở
Nhưng  tinh ta,  son sắt vẫn còn đây
Nước mắt cứ rơi trong canh khuya và  bóng tối
Lặng thinh, mỏi mòn,  thương nhớ bủa vây
 thấy đời mình như mục rã từng ngày
 Ta vẫn ngồi đây gõ nhịp đời hoang vắng hôm nay
Sao người bỏ đi mà cửa ‘ơn không đóng
Để Em bước vào và ở lại đến Thiên Thu
Những giọt lệ ứa, nghe đau thấm từng mạch máu
Cái đau tận cùng nầy, đâu có  phải là phù du

Revised for music
Nhật Thụy Vi

4-18-2019

Monday, April 15, 2019

Cánh Diều Rơi



Cánh Diều Rơi

Hôm đó cầm tay em
Anh trao cánh diều ngũ sắc
Bảo em, kìa em, bầu trời xanh biếc
Ngàn cánh hoa đào nở trắng một bờ sông
Gió thênh thang chờ, em hãy bay đi
Cánh diều trong tay như rung lên niềm mơ ước
Em ngước nhìn trời, lòng choáng ngộp ước mong

Gió, gió ơi, nhè nhẹ thôi
Diều mong manh và hay chao đảo
Tay em yếu mềm liệu giữ có được không
Một chút thăng bằng giữa những long đong
 Khi giữa trời và ta, chỉ là dây tơ nhỏ

Anh cầm tay em, giọng anh êm ả
Anh bên em đây,  sẽ cùng nâng cánh diều cao
Bay lên đi diều,  bay trong nắng, giữa trời cao
Bay lên đi, đôi cánh nhớ chở theo giùm bao mộng ước

Ôi, diều lên cao, mấy tầng mây, bao sợi tơ vàng quấn quit
Em nôn nao, theo đuổi một đường tơ
Gió lồng lộng, cánh diều chao, và em cuốn quit
Thôi lạc lối rồi, xa dần ước mộng
Gió tả tơi hoa rụng trắng dòng sông

Sợi tơ căng, chùng, rồi chao đảo không thôi
Diều rơi, diều rơi... chiều tàn gió lộng, diều rơi
Hai ta đứng ngẩn ngơ,  trông theo, ngóng đợi!
Mộng theo diều, mộng vun vút bay xa
Chiều tàn lâu rồi, sao ta còn đứng đợi
Cánh diều rơi nơi đâu,  diều không trở lại!

Nhật Thụy Vi
April 15, 2019


thuong tặng  CH.trong buổi coi thã diều ở Washington DC Kite’s Festival 3-30 2019

Friday, April 12, 2019

Mở cửa cô đơn





Mở cửa cô đơn


Thời gian ngừng!  không lay động
Ta chờ ai? chờ ai?
 xoay tròn quanh ước mộng
 đất trời cũng  cuồng quay
Đưa ta  vào cơn lốc
 Yêu!  cuồng nhiệt, đắm say
Đời nổi cơn cuồng nộ
 Đẩy  ta xuống vực này
 ta vẫn chờ?  chờ ai?
Mang trái tim lưu đày!

Ta về, qua ngạch cửa
Bước qua, đời trống không!
Ta tìm người, tìm mãi
Người đi trước mùa đông!
Quay nhìn khung hình úa
Soi căn phòng âm u
Ta bước vào khung tối
Nghe cơn gió lạnh lùa!

 thời gian như mất dấu
 bềnh bồng không gian trôi
Hồn nghiêng không chổ tựa
Chiêm bao không tìm tới!
Khi người đành ra đi
Bỏ ta, không chờ đợi!

Ta về, qua ngạch cửa
Bước vào trong cô đơn
Ở đây, một đời úa
Sẽ là nơi thiên thu                                      
Khép lại, mảnh đời buồn!

Nhật Thụy Vi
Norman               

Một Sáng Chợt Xuân Về!




Một Sáng  Xuân Về!

Anh ơi mùa xuân về rồi đó
Vì hôm qua con chim xanh ghé qua bảo nhỏ
Nhìn mà xem ngoài trời nắng rất trong
Muôn nghìn hoa hé nở
Có đôi chim non bay nhanh về thành phố
Chọn đậu trên cành  hoa lê  trắng muốt
Nơi đây, đôi chim sẽ  làm tổ!
Có con bướm vàng cứ một mình, lửng lơ trong gió nhẹ
Bướm chờ  ghé hôn cánh hoa non thơm nụ
Mà  ganh vì con ong nhỏ đang hút nhụy mê say
Nắng thủy tinh óng ánh, xuyên cành lá ban mai
Em muốn mở hồn và tim mình ra cùng trời đất
Ôi em nhớ anh!
Hương Xuân mênh mang, ngạt ngào,  chất ngất!
Ùa ập về cùng một sáng hôm nay
Mà Xuân về rồi, anh, anh có hay?

Nhật Thụy Vi
April 12, 2019