Saturday, January 16, 2021

Ánh Mặt Trời Chiều

 



Ánh Mặt Trời Chiều
Có những giọt nước mắt
Mà không ai nhìn thấy
Đang nhỏ xuống, tràn trề
từ những con tim ngẹn ngào, tức tưởi
Có vết thương còn đang nhức nhối
Và thời gian như bắt đầu
trôi vào mù khơi quá khứ
những nghẹn ngào không tên gọi
Những nỗi đau không được lên tiếng nói
Có những hụt hẫng trong đợi chờ
Và thế đời chợt rớt rơi vào vô vọng
Nhưng rồi nó cũng sẽ im lìm, cô đọng
Và cũng sẽ không ai nhìn thấy
Dù chỉ một lần
những cơn đau sắt se, cay đắng
Mà người một mình ôm lấy
Những kỳ vọng, những hào quang
Những lý tưởng ngút ngàn
Từng hâm nóng tim người
Rồi nó cũng đốt cháy và rụi tàn theo
Vì thế nhân dẫy đầy lòng ngừơi tăm tối!
Có phải như những giọt nắng hoàng hôn
Chiếu rực lên, để xuyên qua làn mây mù lần cuối
Rồi lặng lẽ lui dần vào bóng tối
Để lại đây những ánh mắt ủ ê buồn,
dõi theo ánh mặt trời đang chìm mà tiếc nuối!
January 7, 2021

No comments:

Post a Comment