Về đi thôi chiều rồi
Réo rắt tiếng nhạc buồn
Mưa rơi, giọt lệ tuôn
Hoàng hôn giăng mờ phố
Người còn đợi chiều buông?
Văng vẳng tiếng chuông ngân
Vang tận cùng ký ức
Rừng xưa xanh kỹ niệm
Chạm vết hằn trong tim
Chiều rơi, chiều buồn rơi
Tiếng lòng như lay động
Nỗi nhớ, thương, rã rời
Nhạc, mưa, chập chờn
bóng
Chiều rồi, chiều đã rơi
Chiều tàn theo bóng tối
Ngọt ngào tiếng ai gọi:
Chiều rồi ta về thôi
Quay đi, người lau vội
giọt nước mắt vừa rơi?
Ừ, chiều rồi…
ta về thôi!
😢😢
Nhật Thuỵ Vi
No comments:
Post a Comment