Saturday, August 23, 2014

Không biết làm thơ yêu anh

Không biêt làm thơ yêu anh

Vì không biết làm thơ yêu anh
Hoa không nở thắm - lá không xanh
Chiều qua vội vã,  mây không ghé
Đêm cũng hững hờ với  trăng thanh

Vì không biết làm thơ yêu anh
Thơ, vần, lãng đãng - quyện lanh quanh
Nụ hôn muốn gữi mà không dám
Hai chữ ‘yêu anh’ cũng chẳng thành

Vì không biết làm thơ yêu anh
Lòng ghen với gió, giận trăng xanh
em lại hờn mình là cái bóng
Giọt lệ buồn ướt mắt thâu canh

Thơ em viết anh xem rồi để đó
Chỉ hai lời lạnh lẽo ‘cảm ơn’ em
Đã buồn thiu,  tim  lại  nghẹn lời thêm
Sao hai chữ ‘yêu anh’ nhòa nhạt quá!


Không gom được thu vàng vào nắng hạ
Không hoa cài trên mái tóc thủy tiên
Nên thơ nào cũng nhàn nhạt buồn tênh
Trang thơ nhớ cũng đành - thôi chẵng gữi

Chiều nhìn anh lên thuyền qua bến đợi
Như giòng sông, em ngóng mãi con đò
Thuyền anh trôi, quên bến nước đi qua
Em hối hã – lục tìm  trang thơ cũ!

Là nỗi nhớ, nỗi chờ mong ai đó
Một vần thơ,  dòng mực đọng bao lần
Thơ không dám gữi cũng đành
Sao em vướng mãi tơ mành trong tim!

Nhật Thụy Vi


Wednesday, August 20, 2014

Đêm sâu

Đêm sâu

Đêm im lặng giấu mình trong bóng tối
Lòng ta sầu ta biết giấu nơi đâu
Tưỡng yêu thương khỏa lấp được tim đau
Nhưng ai biết sầu len từng mạch máu

Lời đắng cay nào còn vang vọng mãi
Dội vào lòng khuấy động vết tim đau
Muốn đắm chìm vào một giấc mơ sâu
Cho quên hết bao nhiêu nồng thắm cũ

Sao chưa sáng! Sao trời chưa chịu sáng
Chiếu chăn đơn chẳng ấm được bờ vai
Ngoài song kia bóng tối vẫn nghiêng đầy
Ta trăn trở với đêm dài ra mãi!

Ôi, bóng tối và nỗi buồn sâu lắng
Như phũ trùm vây kín một đời ta
 Tưỡng bao lần đời giông bão đã qua
Mà đêm vẫn đè lên hồn nặng trĩu
Nhật Thụy Vi

9-2012

Thiên thu mong đợi

Thiên thu mong đợi

Có phải thiên thu, ta đợi nhau?
Bao giờ cho dứt cuộc tình sầu
Mài miệt tìm nhau trong ảo ảnh
Khóc vầng trăng úa giữa đêm sâu

Đôi mắt ai-hoài,  vương ngấn lệ
Long lanh nhòa nỗi nhớ thương nhau
Mõi mòn em,  gánh đời dâu bễ
Xa xót anh, đêm mộng xanh xao

Sao không bứt đường tơ mỏng mảnh
Để sầu tràn, đẩm gối, trang thơ
Nắm níu chi tháng ngày cô quạnh
Lãng đãng theo mộng cũ ơ hờ!

Mỗi lần gặp bờ vai chưa kịp ấm
Vòng tay chưa khắn khít đã xa rời
Mắt luyến theo đường người về xa tắp
Sao mùa nào cũng đẩm ướt sương rơi!

Ngày trăng khuyết, trăng tròn mình vẫn đợi
Mùa nắng mưa, tuyết giá vẫn chờ nhau
Thơ cố nối những trang tình cho trọn
Trãi cho đầy những mộng ước đêm sâu

Và có phải thiên thu mình vẫn thế
Vẫn hoài mong, nhung nhớ suốt canh thâu
Xin cho em, tình mênh mang sông bễ
Xin cho anh, bát ngát núi rừng cao
Một đời nữa, trăm đời sau vẫn thế
Nghìn năm ta vương vấn tựa trăng-sao!

Nhat thuy vi

8/20/14

Tuesday, August 19, 2014

Em Như Ánh Trăng Xanh

Em Như Ánh Trăng Xanh


Em vẫn nằm đây
Trong nỗi buồn đó
Nằm nghe con mọt nhỏ
Gặm nhắm trái tim hồng
Để những vết thương đau
Tiết không ra giòng máu
Để những đêm sâu buồn
Lệ không còn đổ xuống

Em vẫn nằm đây
Xuyên qua bóng trăng mùa đông
mùa hạ
Cửa sổ mở mong chở nổi cô đơn
Cửa sổ mở như đợi chờ
bước chân em bước qua
bước ra khỏi khung giường nằm quen thuộc

Em vẫn nằm đây
Ngắm ánh trăng vàng
xuyên qua lá cành
xanh mùa hạ
Rồi ánh trăng xanh ma quái
chập chờn giửa cơn gió
và cây cành khẳng khiu đụng chạm
Đời em là những đêm
nhìn triền miên qua cửa sổ
là những với tay mà không tới
là những đổi thay không hiện hữu
là thiết tha ôm nỗi đau mà sống
Em là ánh trăng xanh mùa đông
trăng vàng mùa hạ
Tưỡng đổi thay mà không gì thay đổi
Em là một ảo tưởng triền miên

Em vẫn nằm yên
lắng nghe bên trong ai gặm nhắm trái tim hồng
Có phải em đợi chờ
Không, không phải điều đó
Không ai đợi chờ nó cả

Norman 12/19/01



Đà Lạt Coi Thả Diều

Đà Lạt Coi Thả Diều

Thật cao diều bay cao
Đalạt thiếu sương mù
Xuân Hương tưng bừng hội
tiếng cười vui  lao xao

Em đứng kề vai anh
chiều cao nguyên mùa hạ
mây soi mặt dưới hồ
nước vờn mây lơi lã

Ngẩn ngơ nghe tiếng sáo
diều bay vút trời cao
nhạc diều vi vu thồi
gió đưa diều đi mau

Anh tần ngần lặng im
Em hừng hờ không nói
Lòng mình mơ ước gì
Sao nghe lòng nhoi nhói

Mình đứng kề bên nhau
Sao chừng xa vắng quá
Kỷ niệm củ xôn xao
Quấn quanh chiều mùa hạ


Chiều Đalạt coi thả diều ở H. Xuan Hương


6/2006

Giữ tình yêu

Giữ tình yêu

Em gữi anh tình yêu
Hãy giữ đó cho em
Bởi tim em bé nhỏ
Không dung được tình đầy
Hãy giữ đó cho em
Những ngày thơ mộng cũ
Nhựng bóng nắng mùa xuân
Những chiều êm mùa hạ
Hãy giữ đó cho em
Dù đời chia đôi ngã


Norman 2005

Không Nghe Tiếng Sóng

Không Nghe Tiếng Sóng

Chập chùng cơn sóng vổ
Biễn rộng chỉ mình ta
Mây mù giăng trước mắt
Ôi! nước trời bao la!
Em xin anh cho em
Một bài thơ về sóng
Nhưng viết như thế nào?
Khi lòng im tiếng động?
Trong cửa sổ bên này
Chỉ thóang thấy mây bay
Làm sao anh nghe được
Tiếng sóng vổ  bên ngòai
Nên anh chỉ cho em
Một bức hình vô thức
Một trái tim rất khô
Một tâm tình vô nghĩa
Nên cho đến mai sau
Khi nhạt nhòa màu sắc
Sóng cũng tan theo mây
Thì làm sao em hiễu
Tiếng sóng lòng anh đây?


Baltic Sea 2012

Màu hoa Hướng Dương

Màu hoa Hướng Dương

Hoa vàng hai bên ngỏ
Trải đường tình cho ta
Hướng dương vừa kịp nở
Vàng ngộp cánh đồng xa

Trong mắt anh nồng ấm
Đắm say tình thăng hoa
Trong mắt em chan chứa
Bao yêu thương ngọc ngà

Đường xa, vẫn còn xa
Tình ta theo đường gió
Tình tràn trên đồi hoang
Bông vàng hoa theo nắng
Hương tràn trong không gian

Kìa anh, anh hãy nhìn
Trăm nghìn hoa cười nụ
Sáng một góc  bình minh
Vướng vít lòng hai đứa
Bao ước mộng nguyên trinh!


Ôi! Đồng hoa bát ngát
Vàng một màu hướng dương
Ôi! Tình anh mật ngọt
Rót lòng em đầy hương

Trên vai anh em tựa
Anh cúi xuống  yêu thương
Môi mắt nào say đắm
Mơ đồng hoa dị thường

Em mơ đồng hoa vàng
Theo tình em đi mãi
Để trăm năm  vấn vương
Trong  màu hoa  tình ái

Ôi anh!  màu hoa vàng
Buộc ràng đời ta mãi!


Nhật Thụy Vi

Em Yêu Mùa Thu

Em Yêu Mùa Thu

Mùa thu lại về đây
Sao mỗi mùa mỗi mới
Mà tình thu vẫn đầy
Có bao giờ em hỏi
Mùa thu nào mê say?

Khi gió thu về đến
Lá thu vừa chớm hương
Để sắc vàng trước ngỏ
Lá mừng bay vấn vương

Có bao giờ em hỏi
Tim mình cạn hay sâu
Như tình thu thay đổi
Đổi thay bao sắc mầu

Bao thu rồi yêu nhau
Mà lòng còn bối rối
Mà hồn còn đắm say
Mổi mùa thu mổi khác
Nhưng lá vàng vẩn bay


Norman Thu 2003


Thơ và bong bóng

Thơ và bong bóng

Bong bóng căng tròn căng
Vần thơ đầy màu sắc
Thả lỏng lên trời không
Bay cùng cơn gió lộng
Đây vần thơ tình yêu
Đây bao nhiêu ngũ tuyệt
Một chiều vương lên cao
Phất phơ vàng ánh nắng
Chứa một trời trăng sao
Tuyệt vời bao ảo ảnh
Nhưng chỉ là ảo ảnh
Nên bay mù biệt tăm!


Nhật thụy vi

Monday, August 18, 2014

Nhớ Anh

Nhớ Anh



Làm sao mà ngũ đựoc
khi đêm về xa nhau
Ngoài kia gào tiếng gió
Quần quật cành cây cao

Nhìn xuyên qua bóng tồi
Sấm chớp dậy bên ngoài
Tay buồn nhớ bàn tay
Rụt rè luồn tóc rối

'Đừng ôm em anh nhé
...Nhưng đừng nằm quá xa'
 đêm, em sợ mộng d
Anh đừng nằm quá xa!

Đêm nay sao là nhớ
dụi đầu vào lưng anh
trầm trầm hơi anh thở
Em lắng lòng bình yên

Hạnh phúc là ở đó
Một phút giây thần tiên
Đến im lìm như gió
Đến bàng hoàng như mây

Vậy mà đi tìm mải
Nhng chau chuốt bên ngoài
những vàng son lồng lộng
những giã vờ trống không

Đêm nay em nhớ anh
Nhớ bàn tay anh nắm
Rất dịu dàng trong đêm
Nhớ môi hôn thật khẽ
Vừa chạm giấc mơ êm!


Nhật Thụy Vi