Thiên thu mong đợi
Có phải thiên thu, ta đợi nhau?
Bao giờ cho dứt cuộc tình sầu
Mài miệt tìm nhau trong ảo ảnh
Khóc vầng trăng úa giữa đêm sâu
Đôi mắt ai-hoài, vương ngấn lệ
Long lanh nhòa nỗi
nhớ thương nhau
Mõi mòn em, gánh đời
dâu bễ
Xa xót anh, đêm mộng xanh xao
Sao không bứt đường tơ mỏng mảnh
Để sầu tràn, đẩm
gối, trang thơ
Nắm níu chi
tháng ngày cô quạnh
Lãng đãng theo mộng cũ ơ hờ!
Mỗi lần gặp bờ
vai chưa kịp ấm
Vòng tay chưa khắn
khít đã xa rời
Mắt luyến theo đường
người về xa tắp
Sao mùa nào cũng đẩm
ướt sương rơi!
Ngày trăng khuyết,
trăng tròn mình vẫn đợi
Mùa nắng mưa, tuyết
giá vẫn chờ nhau
Thơ cố nối những
trang tình cho trọn
Trãi cho đầy những
mộng ước đêm sâu
Và có phải thiên
thu mình vẫn thế
Vẫn hoài mong,
nhung nhớ suốt canh thâu
Xin cho em, tình mênh
mang sông bễ
Xin cho anh, bát
ngát núi rừng cao
Một đời nữa, trăm đời sau vẫn thế
Một đời nữa, trăm đời sau vẫn thế
Nghìn năm ta vương vấn tựa trăng-sao!
Nhat thuy vi
8/20/14
No comments:
Post a Comment