Nhớ
Anh
Làm
sao mà ngũ đựoc
khi
đêm về xa nhau
Ngoài kia gào tiếng gió
Quần
quật cành cây cao
Nhìn
xuyên qua bóng tồi
Sấm chớp dậy bên ngoài
Tay
buồn nhớ bàn tay
Rụt
rè luồn tóc rối
'Đừng
ôm em anh nhé
...Nhưng
đừng nằm quá xa'
đêm, em sợ mộng dữ
Anh
đừng nằm quá xa!
Đêm
nay sao là nhớ
dụi
đầu vào lưng anh
trầm
trầm hơi anh thở
Em
lắng lòng bình yên
Hạnh
phúc là ở đó
Một
phút giây thần tiên
Đến
im lìm như gió
Đến
bàng hoàng như mây
Vậy
mà đi tìm mải
Những chau chuốt bên ngoài
những
vàng son lồng lộng
những
giã vờ trống không
Đêm nay em nhớ anh
Nhớ
bàn tay anh nắm
Rất
dịu dàng trong đêm
Nhớ
môi hôn thật khẽ
Vừa
chạm giấc mơ êm!
Nhật Thụy Vi
No comments:
Post a Comment