Monday, June 15, 2020

Cảnh đời




Cảnh đời

tiếng thở dài cho một xã hội nhiểu nhương mà phải, trái, tham vọng, lý tưởng vả ảo tưởng làm lòng người bất an, muộn phiền và dối trá. Màn bi-hài kịch của cuộc đời vẫn tiếp diễn...😩

Cảnh đời
Người kéo ta đi đâu?
Ta muốn nằm yên trong mộ sâu
Đời đã quá cực cùng tội lổi
Ta đã xác xơ trong ngày tháng tối đen
Người mang ta đi đâu?
Ta chết nghẽn mất rồi một tối
Ta đã nhắn nhủ gì trong giờ phút cuối?
Ta có đớn đau với niềm sám hối?
Hay đau vì trái tim không còn thở nổi?
Người thương tiếc chi xác của ta?
Một cuộc sống đã qua , sớm chiều lao lý
Hôm qua trên đường, người còn ngoảnh mặt đi qua
Xác ta nay thối tha, người ướp hương, hoa, thơm ngát
Lễ lạc bập bùng, chiên trống reo ca
Người vừa nói gì?
Lời nào trong tim của ta? mà ta không nhận nổi?
Hận thù ta bao sâu? Mà người vì ta , trả cho hết oán hờn!
Quả là trong kiếp tử sinh, ta vẫn thế
Bao vây ta- luôn với bao nỗi bất lường
Ta chẳng nói được lời mình muốn nói
Vì đời luôn nhìn ta đôi mắt khinh khi
Người giết ta cũng chẳng hề biết nghĩ suy
Nay xác này xanh xao mục rửa
Người cứ nói, và ta cũng không còn miệng lưỡi
Để cảm ơn người hay phản biện đôi lời
Người cứ nói, cứ quì, cứ mang ơn ta và cứ làm tan hoang tất cả
Nhưng hãy cố mà đổi thay cho đời còn sót chút tình người
Hãy cố mà lắng nghe tiếng than khóc ở đầu môi
Bao giả dối hay thương tâm ập ùa lên tên ta mà kêu gọi!
Người còn mang ta đi nữa, tới bao lâu?
Người mang ta đi đâu? Đâu phải ta đã chết vì thánh đạo!
Khi lòng ta chưa kịp dọn con đường !
Nhat Thuy Vi
6-12-2020

No comments:

Post a Comment