Còn gì không?
Em đang sống giữa bao nhiêu cái chết
Đâu chỉ tiếng lòng dồn dập nỗi bi ai
Đâu phải chỉ ngày qua tràn tuôn niềm khổ ải
Mà nhịp nhân gian nối tiếp những bi-hài
Em bảo tim mình, thôi tim đừng thở nữa
Bảo lòng mình thôi vợi những tiếc thương
Quá khứ bao niềm vui cũng là quá khứ
Thời gian đâu ngừng - mà lòng nào chẳng có những vấn vương
Dù buổi sớm mai mặt trời vẫn mọc
Tiếng không gian vẫn trong suốt niềm tin
Nhưng sao lòng em không còn nơi để tựa
Dù là tình yêu, thương, hay cay đắng, chán chường
Em trống rổng, như không còn sự sống
Niềm tin vào con người, trong em, đã chết hôm qua!
Đâu chỉ tiếng lòng dồn dập nỗi bi ai
Đâu phải chỉ ngày qua tràn tuôn niềm khổ ải
Mà nhịp nhân gian nối tiếp những bi-hài
Em bảo tim mình, thôi tim đừng thở nữa
Bảo lòng mình thôi vợi những tiếc thương
Quá khứ bao niềm vui cũng là quá khứ
Thời gian đâu ngừng - mà lòng nào chẳng có những vấn vương
Dù buổi sớm mai mặt trời vẫn mọc
Tiếng không gian vẫn trong suốt niềm tin
Nhưng sao lòng em không còn nơi để tựa
Dù là tình yêu, thương, hay cay đắng, chán chường
Em trống rổng, như không còn sự sống
Niềm tin vào con người, trong em, đã chết hôm qua!
Nhật Thuy Vi
6-6-2020
6-6-2020
No comments:
Post a Comment