Tuesday, August 10, 2021

Đêm-Night

 




Bao giờ loài người hết khổ đau?

‘Đêm’ Bài thơ viết đã lâu khi đêm còn nghe tiếng súng vọng về và ánh hỏa châu thường lấp lóe trên bầu trời đen Sợ hãi, lo âu và hy vọng , nhũng điều mà tuổi trẻ thời chinh chiến luôn vương mang trong lòng. Xin chia sẻ cùng anh chị nổi ưu tư thời chinh chiến ..
Đêm’ ( with English version: ‘Night’, a poem written during wartime in VN)
Đêm
Khi mặt trời ngủ yên
Khi hoả châu trở giấc
Những chân trời đen và buồn phiền
như sát nhập vào nhau
Ánh sáng nào lung linh của miền chinh chiến
Như ánh mắt những con mèo đen
đi tìm một tình yêu lạc dấu
Như loài ma trơi không bến bờ để đậu
Tôi như nghe tiếng gọi thê thiết
từ những tâm tư tràn đầy suy tư và đau khổ
Đêm, tôi nghe tiếng những người tình khúc khích hay thì thầm buồn bã
mà sao như tiếng nức nở âm ba
Đêm, tôi nghe tiếng quê hương tôi như não nùng kêu khóc
Tôi lặng im nhìn đứa con nhỏ dại
hãy còn ngủ yên và ngoan ngoãn trong lòng
Rồi đêm sẻ bỏ đi và mặt trời sẽ trở lại
Cho con, và cho quê hương!
😢💜
Nhật Thụy Vi
Saigon
Night
When the sun felt into its slumber
When the battle field’s flares awaked in the night
When sorrows and darkness were entwined
The magic light in dark fields, the flares, began to play its tricks
as the shinning eyes of a thousand black cats, hovering above ahead
As searching for their lost lovers
As if the dark shadows found no place to rest
In the depth of fear, It seems to hear the wailing of tortured souls -
came with the wind
Night – I listened to the murmur of the lovers’ sadness
or was it their quiet laughters - I do not know of which!
Night – I heard the crying of my country
I closed my eyes and held my breath
In my arms, my little one, still in his gentle sleep!
Night and its darkness,
will soon be receding
And the sun will be back?
for you, my darling child
and you, my beloved earth!💜
Nhật Thụy Vi
(English translation - 2008)

No comments:

Post a Comment