Trơ trụi
một lần đưa con về thăm quê cũ
Rừng trúc ngày xưa rộn rã tiếng chim
Giờ xác xơ giữa một trời giông bão
con làm sao hiểu được thuở bình an
Đâu lá, đâu cành, xanh tươi bóng mát
Nay chỉ còn trơ trụi những cành khô
Này con, chổ này, ngày xưa tổ ấm
Lá đan đầu cành ngọn gió đong đưa
Tầng lá rậm là nơi ta ẩn trú
Qua cơn giông tơi tả ngoài kia
Chim Mẹ ngẩn ngơ quay đầu dấu lệ
Còn đây chỗ này, cành đó. khi xưa…. 



Ntvi 8-2021
No comments:
Post a Comment