Sunday, January 28, 2018

Chỉ một chấm đỏ



Chỉ một chấm đỏ

Chỉ một chấm đỏ
Trên bầu trời xanh
Mà sao rạng rỡ
Cả hồn phách anh!...
Giống như trái tim
Tuy là  rất nhỏ
Chứa cả tình yêu
Đất trời vào đó
Sáng mùa đông này
Nhìn qua cửa sổ
Lòng chợt rộn ràng

Hồn Xuân mở ngỏ!!!!!

Nhật Thụy Vi
Norman 1-2018
(cardinal trên cành sycamore trong nắng mai)

Saturday, January 27, 2018

Những Đôi Mắt





Những Đôi Mắt

Những đôi mắt Việt Nam
Mở ra trong hồn nhiên
Mở ra trong nước mắt
Những đôi mắt nhạt nhòa
Những nét buồn mơ ước

Em tìm trong đôi mắt
Mà tình yêu quê hương
ứa đầy và chan chứa
Em tìm trong đôi mắt
Dịu hiền như mắt Mẹ
Mông mênh một nỗi buồn
Như đôi mắt của cha
Đi qua ngày binh lửa

Em tìm, em tìm mãi
Những đôi mắt ngẩn ngơ
Chôn đời trong cát bụi
Đôi mắt nhạt bóng chiều
Như mắt em vời vợi

Đôi mắt của Viet Nam
Đôi mắt của thế kỷ
Đôi mắt người giống nhau
Từ một viền đen kẻ
Một tình người bánh vẻ
Em tìm một nét nhìn
Thật trong, không còn nữa

Đôi mắt nhìn lặng câm
không có gì để nói
Từ trái tim nhân từ
Hay lòng người gian dối!

Đôi măt, ôi đôi mắt
Đã khép lại trăm năm
Đôi mắt không còn thấy
Niềm đau của thăng trầm
Quê hương và nhân loại!


Nhật Thụy Vi

Jan 26m 2018

Dựng Lại Ngọn Cờ Vàng



Dựng Lại Ngọn Cờ Vàng


Không, đừng bảo em ngưng dòng lệ chảy
Đừng bảo em hảy khép chặt con tim
Đừng bảo em  em ơi em hãy
Ngưng ưu phiền, em hãy đứng lên

Ngọn cờ quê  hương  phất phơ trong gió
Em hãy nhìn theo đó mà đi
Em hãy gạt sang giọt lệ sầu bi
Em hãy. em hãy làm gương anh thư hùng kiệt

Không, em không thể, không thể đâu anh
Tim đã mỏi theo cơn đau từng lúc
Mắt đã quầng sâu đêm thức thâu canh
Lòng đã chùng vi khốn khó bao quanh
Bao mơ ước không còn nơi ngoi dậy

Anh đi nhé, và hãy bỏ em ở lại
Mảnh đất này em sẻ chôn thân
Để nỗi đau sầu một mình em gánh
Anh hãy lên đường cát bụi chinh nhân

Ngọn cờ vàng, em quấn quanh tim nhỏ
Vâng, một mình em, ôm giữ  một mình
Cho nỗi đau cứ oằn vai thống khổ
Cho oán hờn tích tụ lại hồn thiên

Cờ Tổ Quốc, sẽ cùng anh bay cao trong gió
Cùng bóng đêm, em tha thiết nguyện cầu
Trái tim buồn này sẽ  lặng lẽ nằm sâu
Lắng nghe nhịp quân hành hôm xưa trổi dậy

Ngày đã cuối ngày, ánh chiều còn le lói
Anh hãy đi, dựng lại ngọn cờ vàng
Dẫn thế hệ mới, theo nhịp quân hành ngày trước
Của ông cha một thuở rất hiên ngang

Lòng em sẽ dõi theo nguyện nỗi bình an
Lòng bất diệt một tình yêu tổ quốc
Tha thứ cho em, không cùng anh chung bước
Nhưng con tim cùng hướng một hồn quê.

Nhật Thụy Vi


Friday, January 26, 2018

Em có còn chờ Anh



Em có còn chờ Anh

Em có chờ anh bên cầu thương nhớ
Để lên  thuyền qua bến đỗ  thiên hà
Mây  trắng xóa sẽ đưa đường  ta tới
Vùng chiêm bao mà hai đứa cùng mơ

Đường anh đi còn mịt mờ tăm tối
Bão giông còn ngăn cản lối anh tìm
Nợ trần ai còn vướng mắc trong tim
Ghìm chặt hồn anh giữa vùng bão nổi

Có phải hồn thiêng nhớ lời trăn trối
Còn đứng chờ anh, lòng hắt hiu buồn
Nhịp cầu tử vong ngang dòng nước xoáy
Hồn lạc lỏng sầu, mắt lệ em tuôn

Ngày ngẩn ngơ, đêm anh vằng vặc nhớ
Hình bóng em như loáng thoáng bên rèm
Khúc nhạc này ru được giấc em không
Hay tiếng mưa  làm hồn em trăn  trở

Em có đợi  bên cầu U Mê đó
Để một chiều anh tới đón em đi
Vượt giòng tử sinh, vượt cỏi sầu bi
Trong mắt nhau, không còn giòng lệ ứa

Trong tay nhau, đường trần ta bỏ lại
Hơi thở ta cùng trời đất quyện hòa
Hãy chờ anh đưa  em cùng đi nốt
Rồi tan như sương giữa cõi ta bà.



Nhật Thụy Vi
Cảm tác theo nhạc khúc
‘ Bên Cầu U-Mê’ của ns Vĩnh Điện
1/24/2018


Sunday, January 21, 2018

Xuân này Em hãy Về



Xuân này Em hãy Về

Em, hãy trở về
mùa Xuân nầy em về nhé em
Nhìn cánh hoa vàng tưng bừng nở
Trước hiên nhà, mái cũ, song thưa
Để sáng mùa Xuân em đi viếng mộ
Mộ Mẹ, Cha, và mộ Chị, Mộ Anh
                                        
Kìa, hoa mai trong rừng đã rộ
Từng cánh mai vàng nhụy thắm chờ Xuân
Bao Xuân đã trôi lạnh lùng trước ngỏ
Mà tin em bằng bặt tuyết sương phai

Xuân năm xưa, em theo anh vào rừng mai đó
Tìm từng gốc mai chen lẫn trúc trên  đồi
Tóc em thơ ngây lã lơi trên  hoa vàng  rực rỡ
Một tay đầy, em ôm chặt bó Xuân tươi

Xuân này em về nhé em
Dù chơi vơi rớt rơi trong miền ký ức
Dù nỗi niềm nghèn nghẹn  buốt trong tim
Em về nhé, em về trong hương Xuân đất nước
Dù mắt môi còn nhòa nhạt lệ tiếc thương

Hãy trở về nhé em
Mùa Xuân  tới rồi, dù  không còn anh đợi nữa
Thời gian chờ đã mòn mỏi một đời người
Nhưng em dư biết, lòng anh bao nhung nhớ
Thương yêu em, xuân về, xuân lại mới mỗi mùa

Hãy về nghe em,
về cho tim em nghe lại một mùa Xuân rộn rã
Mà cõi lòng em dù tan nát dập vùi
Anh không thể đợi, và Mẹ, Cha đà khuất bóng
Cả dáng  Chị hiền ngoan bên Mẹ cũng không còn
Nhưng về đi em, đừng ôm hoài những nỗi nhớ thương
Để Xuân đến rồi tàn trong vô vọng

Về nghe em, căn nhà cũ, mái hiên xưa, dòng sông Hậu
Ảo ảnh bóng cha hiền vẫn thấp thoáng ra vào
Dáng Mẹ bên bếp lửa, cùng chị cời than, khơi nguồn ấm áp
Và, bóng anh, đứng dưới hàng cây xanh mướt, đón đưa em

Về nghe em, Xuân đã mấy lần qua,
Rồi Xuân chìm trong băng giá,
và Xuân của Em vẫn là mùa Xuân lạ
Anh muốn thấy trái tim em được hồng lên
Một lần cho một mùa Xuân mới
Vì đôi mắt em, đã lâu rồi  ướt mềm trong  ngóng đợi
 Nhớ Xuân Quê  -  Em hờn tủi  Khóc Xuân Xanh!.

Nhật Thụy Vi
Norman
1/21/2018





Monday, January 8, 2018

Chôn tình sầu trong tuyết



Youtube link: 
(revised copy)
Em không còn nước mắt
Khóc cho cuộc tình sầu
Tim khô dường nức nẻ
Hằn chỉ vết thương đau
Em lặng im đứng ngắm
Bên ngoài tuyết  muộn bay
Không, không còn gì nữa
Em chôn cuộc tình sầu
Em vùi sâu tất cả
Vào tuyết lạnh hôm nay
Người yêu ơi, anh ơi
Từ nay không tiếng gọi
Từ nay đời lặng câm
Trong tim không còn nửa
Mảnh tình sầu lắng im
Dìm sâu trong tuyết trắng
Em chôn hết tình em
Vào xuân sao tuyết đổ
Lạnh lắm Xuân tháng ba
Mùa Xuân sao băng giá
Phủ kín một hồn ta.

Nhật Thụy Vi
Mùa xuân tuyết đổ
 Bury My Love and Sorrows

 Bury My Love And Sorrows
- Poem by Nhat Thuy Vi


No more tears in my eyes
my heart drained and dried
I watched a late snow, falling outside
There was nothing, nothing left for me to cry
Love, I buried it today
Love, sorrows, and all
Deep, be as deep, and as it shall be
Never, my love – your name to be called
nor shall I weep – nor I plea
Gone!  Nothing for my heart to moan
My love, sorrows, and all
In this late snow, I bury it all
Into Spring, why snow still falls
Into Spring , why  do I feel so cold?

Nhật Thụy Vi

Friday, January 5, 2018

Chờ Qua Cơn Giông







Chờ Qua Cơn Giông

Người bảo, chờ cho qua cơn giông
Qua cơn giông, tình sầu tơi tả rụng
Trên vũng bùn cô đọng bởi thời gian
Chiều lạnh lùng gió bần bật thổi ngang
Cuốn theo hết chút tình thơ dành dụm

Mưa rạt rào, dội qua hồn ướt sủng
Gió ngoài kia,  dấy động cả trong lòng
Sụt sùi tuôn, mưa lệ một giòng sông
Tim se sắt, mỏi mòn theo nhịp đập

Tâm tư  nặng,  nổi niềm riêng vùi vập
Đời đưa ta vào những cuồng phong
Vết hằn sâu,  cháy bỏng cỏi lòng
Sao ngoảnh mặt, ta một mình soi bóng

Người có về? Mắt soi mòn đêm tối                                 
Bao lâu rồi chờ qua những cơn giông
Đêm vẩn thiết tha, đêm trông ngóng chờ mong
Mà cơn bão đời vẫn chập chùng ngăn lối

Đã suốt tháng năm   đợi chờ mòn mỏi
Đứng  chênh vênh trên triền khổ đau này
Để  hồn xoáy sâu dần trong cạn kiêt
Giờ đành buông thôi – cho  mộng vù bay

Qua cơn giông, nếu người xưa trở lại
Thì  còn đây, một mấm mộ tàn phai                                                               
Xin dừng lại đề câu thơ thương cảm
Cho biết rẳng giông bão đã qua rồi..
Đã yêu người và chết giữa đơn côi.


Nhật THụy Vi
Dec 18, 2017