Xuân này Em hãy Về
Em, hãy trở về
mùa Xuân nầy em về nhé em
Nhìn cánh hoa vàng tưng bừng nở
Trước hiên nhà, mái cũ, song thưa
Để sáng mùa Xuân em đi viếng mộ
Mộ Mẹ, Cha, và mộ Chị, Mộ Anh
Kìa, hoa mai trong rừng đã rộ
Từng cánh mai vàng nhụy thắm chờ Xuân
Bao Xuân đã trôi lạnh lùng trước ngỏ
Mà tin em bằng bặt tuyết sương phai
Xuân năm xưa, em theo anh vào rừng mai đó
Tìm từng gốc mai chen lẫn trúc trên đồi
Tóc em thơ ngây lã lơi trên hoa vàng
rực rỡ
Một tay đầy, em ôm chặt bó Xuân tươi
Xuân này em về nhé em
Dù chơi vơi rớt rơi trong miền ký ức
Dù nỗi niềm nghèn nghẹn buốt trong tim
Em về nhé, em về trong hương Xuân đất nước
Dù mắt môi còn nhòa nhạt lệ tiếc thương
Hãy trở về nhé em
Mùa Xuân tới rồi, dù không còn anh đợi nữa
Thời gian chờ đã mòn mỏi một đời người
Nhưng em dư biết, lòng anh bao nhung nhớ
Thương yêu em, xuân về, xuân lại mới mỗi mùa
Hãy về nghe em,
về cho tim em nghe lại một mùa Xuân rộn rã
Mà cõi lòng em dù tan nát dập vùi
Anh không thể đợi, và Mẹ, Cha đà khuất bóng
Cả dáng Chị hiền
ngoan bên Mẹ cũng không còn
Nhưng về đi em, đừng ôm hoài những nỗi nhớ thương
Để Xuân đến rồi tàn trong vô vọng
Về nghe em, căn nhà cũ, mái hiên xưa, dòng sông Hậu
Ảo ảnh bóng cha hiền vẫn thấp thoáng ra vào
Dáng Mẹ bên bếp lửa, cùng chị cời than, khơi nguồn ấm áp
Và, bóng anh, đứng dưới hàng cây xanh mướt, đón đưa em
Về nghe em, Xuân đã mấy lần qua,
Rồi Xuân chìm trong băng giá,
và Xuân của Em vẫn là mùa Xuân lạ
Anh muốn thấy trái tim em được hồng lên
Một lần cho một mùa Xuân mới
Vì đôi mắt em, đã lâu rồi ướt mềm trong
ngóng đợi
Nhớ Xuân Quê - Em hờn
tủi Khóc Xuân Xanh!.
Nhật Thụy Vi
Norman
1/21/2018
No comments:
Post a Comment