Saturday, November 28, 2020

Thu Về Gọi Cửa

 




Thu Về Gọi Cửa

Ah! Kìa Thu!
Thu vừa về, còn tần ngần trước cửa
Gió xôn xao mừng gọi lá thu vàng
Gió cuốn quít, rạt rào, phơi phới
Lá vàng rơi, gió cuộn, lá vàng rơi!
Chầm chậm , gió! gió ơi, chầm châm gió!
Tội cho lá thu vừa ươm màu sắc đỏ
Sao vội rung cành cho lá rụng tả tơi
Nghẹn ngào nhin cảnh sắc tuyêt vời
Mà rưng rức, ngậm ngùi ,
cho thu vàng yểu mệnh!
Nhật Thụy Vi
Autumn 2018 ̣
(revised)
The Arrival of Autumn
Ah, Autumn!
Autumn has arrived at the door’s step!
Call out by the rustling, joyous of the wind
It’s swirling, dancing round golden branches
Caused the fall of the beautiful autumn leaves just met!
Oh, wind! gently, gently hold your joyful breaths
Let autumn be here a little longer, just a bit longer!
Let the happiness of a New Autumn lasts
Spare it and not to pluck it away so fast!
Nhật thuy Vi

Mùa thu chết

 


Mùa thu chết

Bên ngoài mùa thu chết
Lá khô rụng bên thềm
Gió lay, cành trơ trụi
sương mờ giăng mênh mang
Sáng nay mùa thu chết
Im vắng ngõ vườn sau
Buồn! Có đôi chim nhỏ
Rụt đầu, không gọi nhau!
Chiều tàn bên khung cửa
Đất trời cũng rưng rưng
thu vàng không còn nữa
Lá úa rơi...ngập ngừng!
Nhat thuy vi

Áo Cỏ May

 





Áo Cỏ May

Hoa cỏ may này, em mang đi
Về may áo mới mặc đêm nay
Cho hồn ấm lại, tim bỏng cháy
Sưởi suốt mùa đông lạnh lùng này
Những nụ hồng hồng, rất nhỏ nhoi
Coi chừng đừng để bụi cỏ bay
Lên mắt em cay rồi ướt lệ
Khi anh chưa kịp về đêm nay
Cỏ hồng này, rất ư mỏng manh
Giử nhé giùm anh áo cỏ tranh
Em nhớ, những chiều khi gió nổi
Dễ tươm rách lắm mối tơ mành
Nếu chiều gió thổi, cuốn em theo
Nhớ giùm anh, hoa nhỏ còn nhiều
Em trở lại! anh vẫn còn đứng đợi
Để chờ may em áo cỏ tình yêu
Em chớ buồn, hỡi em gái yêu
Cỏ hồng phơ phất gió trong chiều
Nhưng bền chặc lắm! Mây không gãy
Gió chỉ làm lay lắt trái tim yêu!
Em nhớ màu, phơn phớt, cỏ hồng non
Hãy chắt chiu khi em chọn màu son
Hương cũng it oi, mùi thơm nhẹ lắm
Không sao sánh bằng hương tóc em!
Thôi em về, hoa cỏ may trên tay
dùng sợi tơ vàng, nồng thắm em may
để mặc anh xem, ngời trong mắt đó
giữa ánh hồng hoang, cỏ dịu dàng lay!
Nhật Thụy Vi
11/9/2017
Like
Comment

Monday, October 26, 2020

Cánh chim trời đã mỏi

 



Cánh chim trời đã mỏi


Ôi! Thênh thang
Giữa trời cao mênh mang
Hãy nhìn kia,
cánh chim bằng xoãi cánh giữa chiều tàn
Cao vút trên đỉnh bạt ngàn, dậy cơn gió nổi
Cánh nghiêng nghiêng ngược xuôi đường bay, đi vào bóng tối
Giữa thành mây đen bủa giăng, chập chùng, muôn lối
Cánh chim bằng đã mỏi
Đã muốn buông mình, cuộn theo cơn lốc xoáy
Chơi vơi, ngập ngừng, từng nhịp cánh rã rời...
Giữa trời cao mênh mông lồng lộng
ẩn tiềm một trời giông bão tới...
Có cánh chim lao mình trong cô đơn!
Đi tìm nơi nương náu
Nhưng biết tìm đâu một cành khô để đậu!
Bơ vơ!
giữa tầng cao
mây giông cuồng nộ!
Ntvi 

Friday, October 16, 2020

Em Tưởng Anh Đã Yêu Em

 

.

Em Tưởng Anh Đã Yêu Em
(Tình Yêu - Trong Trò Chơi Trẻ Con!)

Em tưởng Anh đã yêu Em
Như trong trò chơi tình yêu tuổi nhỏ
Em tập làm người lớn
Và khi môi anh cúi xuống
Đặt nụ hôn nồng trên đôi má em non
Như hằn sâu một niềm vui em giử lại
Đủ khơi trong em nỗi xuyến xao
Mà em dành cho những đêm dài mộng mị
Với ánh mắt ngọt ngào, nét nhìn thân ái
Còn Em thì lắng nghe và lặng im
như tương đồng, tương ý ̣{!)
Em đang tập làm người lớn, như anh,
Để lục tìm trong em, một trái tim sâu kỳ bí
hay những vấn vương tuyệt vời của thú đau thương
Nhưng anh ơi,
em chỉ thấy lòng chan hòa niềm hoan hỉ
trái tim em hồng lên, bừng cháy với yêu đương
em tưởng mình đã lớn, lớn bằng anh
em được đi song đôi bên cạnh anh
nhưng rồi một sáng, em bừng tỉnh
thấy anh như ánh sáng mặt trời chói lọi
anh xa lạ, và chia cách trên cao
Có lẻ em đã mù lòa nên không nhìn thấy
và em tưởng mình đã lớn
đang được cùng anh sánh vai trên con đường lừng hương
đầy hoa thơm cỏ lạ
Nhưng trong trò chơi cuộc đời đó
em đã tự mình vấp ngã
và buông rời tay anh nắm
một vết thương sắt se, sâu thẳm đâm suốt trái tim non
những giọt nước mắt ưu phiền bắt đầu cô đọng
và ứ lại trong cõi lòng em nỗi chon von sầu muộn
em chợt biết mình đã yêu anh!
trong cuộc chơi như con trẻ đó
em biết mình đã yêu anh!
cho nên em mới ra nông nổi
trò chơi không còn là nụ cười
không còn cái nắm tay nhau ân cần, êm ấm
không còn nụ hôn trên má
chỉ còn là một nỗi đau, ăn năn, và xấu hổ
Em co ro tìm nơi dấu kín – em, và trái tim khô cằn, héo rủ
Đâu là má em hồng, mắt em trong, và hồn em xanh tuổi nhỏ
em đã tưởng rằng Anh-đã-yêu-Em
Em không biết chính Em đã buông mình trong điêu tàn giông gió!
Nhật Thụy Vi
Dec 2016

Tuesday, September 15, 2020

Cry No More

 

Cry No More


Oh My love, cry no more!

Just a little longer...

A little longer in the Walk of Life

For the  sky and the earth

will eventually closing its gap

Fear no more, of  nights by nights staying awake!

 And pain no more, the pain of heartbreak! 

Even-though life is in despair 

And it wants to take away our breaths

To darken the days ahead

But death can’t separate our souls 

Love still like the moonlight shining above

It circles eternally around life and death

It hovers  and shields the essence of each loving heart-beats

It holds the Eternity 

of LOVE in itself!


So cry no more, my sweet!

Cry no more in your sleep!


Ntvi 9-14-2020


Đừng khóc nữa

Người yêu ơi thôi đừng khóc nữa
Chỉ còn một đoạn đường để tới
trong cuộc đời ngắn ngủi này
Khi không gian thu hẹp
Và đất trời sẽ chỉ là một lằn ranh hư ảo
Em không còn sợ đêm dài
Và những đêm ngồi canh bóng
Không còn sợ nỗi nhói đau
của con tim đầy vết tich
Dù đời ôm ghì bao khổ não
Làm hụt hẫng, nặng từng nhịp thở
Dù ngày u buồn, chập chờn bóng tối
Nhưng em ơi tình yêu là vĩnh cữu
Bởi nó như ánh trăng soi, dù khi mờ, khi tỏ
Nhưng luôn quay theo vòng sinh, tử
Của tương lai và quá khứ
Của không gian và thời gian
Ôm trọn tình người và niềm nhung nhớ
Tình yêu sẽ tồn tại, như ánh trăng, miền viễn.
Linh hồn không tan vở!

Đừng khóc nữa nhé em
Đừng để ngấn lệ tràn trong đêm
Đừng để giọt sầu cô đọng trong tim!
Nhatthuyvi

9-15-2020

Thursday, September 10, 2020

Mùa Xuân của Em

 






Mùa Xuân của Em


Phải thôi anh ơi!
 mùa Xuân của EM!
Ánh mặt trời vừa đủ ấm
Trái tim mong đợi sự rung động hồn nhiên
Của buổi sáng sương vừa tan
Niềm đau xưa dấu mặt
Cái chập chờn rung rinh trên lá cỏ
Cánh hoa tim tim mong manh vừa nở
Hôm qua ai đã dẫm chân trần trên đó
Và cánh daffodils gãy xuống
Sáng này nỗi đau cũng tan biến
Anh cho em ngày Xuân nhé
Không son phấn, lụa là
Không cả cái làm dáng thướt tha
Anh hãy cho em mùa Xuân của EM
Mà cái bóng  của mùa đông không còn lưu luyến
Hãy để nó ẩn mình
 cho những tuyệt cùng lạnh lẽo của hôm qua
Như mùa Xuân đất nước mà ước mơ không trở lại
Có một giọt sương vương vấn
rơi trên má vào một sáng mùa Xuân trên đất lạ
Trong long lanh của phiền muộn -  em nhìn thấy ánh mặt trời chiếu sáng
Bên này đại dương, nơi em gọi là quê hương
Và Xuân ở đậy thanh bình, trong hồn em vô tư và yên ả!
Em dừng bước thôi anh, sáng hôm nay lòng tự nhủ:
Hãy dừng nơi này cho một chút Xuân tồn tại!

Nhật Thụy Vi
March 20, 2019
(nhân đọc thơ xuân ‘Rong Chơi’ của anh Cao Nguyên)

Wednesday, September 9, 2020

Night!

 




Night!  


When the battles’ field fire was flared up

It shook the earth and awaken the night

When all of sorrows and darkness suddenly entwined

the dark magic played its tricks

Shone in red, blue, and silvery flash

like the shinning eyes of thousand black cats

with shrieking voice, calling for lost loved ones

As shadows of the souls wandered in the dark

Lost, for they found no place to rest!

 

when the sun felt into the cold slumber of darkness

 Shrivering embraced our hearts

 and tighten  our breaths!

 

We heard the murmurs of lovers’ sadness

of fear and of desperation

of fear for the separation!

Night, I heard the crying my country!

 It was sobbing in the dark

 but what I prayed for in the burning mass

 of such faltered life?

where the game of war and peace played to last

yet, in my arm, a little angel curved gently, fallen into his sleep!

Oh Night, won’t you go away

Darkness, fallen sky, and burning sky,

be fading away! Fade away….

Night!  bring back the Light

To the EARTH and for my Child

and to Vietnam, my beloved country

Bring back her LIGHT!

 

Nhat thuy Vi

revised 10-30-2019

 

Đêm

(Night - translation updated included)

 

Khi mặt trời ngủ yên

Khi hoả châu trở giấc

Những chân trời đen và buồn phiền

như sát nhập vào nhau

Ánh sáng nào lung linh của miền chinh chiến

Như ánh mắt con mèo đen

đi tìm một tình yêu lạc dấu

Như loài ma trơi không bến bờ để đậu

Đêm!

Tôi như nghe tiếng gọi thê thiết

từ tâm tư tràn đầy suy tư và đau khổ

Đêm!

tôi nghe tiếng những người tình

khúc-khích, thì-thầm,

 mà sao như nức nở âm ba

Đêm!

tôi nghe tiếng quê hương não nùng kêu khóc

Tôi lặng im nhìn đứa con bé dại

 hãy còn ngủ yên  và ngoan ngoãn trong lòng

Rồi đêm sẽ bỏ đi và mặt trời sẽ trở lại

Cho con, và cho quê hương!

 

Nhật Thụy Vi

Saigon 1968

Emotions

 




Emotions


Emotions...emotions
When it flares..it burns our mind
When it flares..it blocks our senses
When it flares.. it blurs our eyes
When it flares... oh when it flares, we just wish to die...

Emotions ! my heart is weary
Emotions destroy me
Destroy Of what I’ve wanted to be
It turns tidal waves, stirs the oceans
Changes the face of humanity
Emotions blocks one’s virtuality
Smeared the goodness and nobility

Oh emotions
... but how can one lives without emotions?
How can’t one live without it?

I would rather die
Its a heartbeat
It’s a dream
Its a love from within
It’s a longing, a wish,
It’s a desire that we want to reach
It’s the colors of life
The wings that soar with us, high!
It’s the pain
The happiness that more than enough!

Oh the emotions!
We're all riding on Emotions of Life!
Won’t you, let me live with the emotions of mine?
Let me live My Life!

Nhatthuyvi
2020 (?)