Mùa Vu Lan cho tình yêu Mẹ và nỗi ngậm ngùi thương cho nh̃ững tuổi thơ bị mồ côi.
(In the season of Mother's Love celebration in Budhism, Vu Lan, my thoughts and love for those Angel-Orphans whom growing up without the warmth of their Mother's Love
Chiến tranh hay thiên tai gieo bao điều bi thương nhưng không vết đau nào hiện thực và lâu dài kéo theo suốt cả đời người như của những đứa trẻ mồ côi. những hình ảnh lạc loài ,cô đơn của 'những thiên thần mồ côi' luôn làm lòng người dâng niềm cảm xúc tái tê! Hãy nghĩ Ta là người may mắn biết bao khi ở tuổi thơ ta còn đươc trong vòng tay bao bọc của Mẹ của Cha!


(Internet Photo of a painting by the artist Margaret Keane )
Những thiên thần mồ côi
Em bé ơi, em của trần gian khốn khổ
Bơ vơ em phải lưu lạc nơi nầy
Mẹ cha đâu? hay người đà khuất bóng
Nên mắt em, thơ ngây, lệ ứa đong đầy
Em bé ơi, chị cố ngăn giòng lệ đổ
Muốn ôm giùm em khổ nạn đau thương
Lòng ngẹn ngào: Làm sao che chở
đường chông chênh, giông tố chực chờ!
Em bé ơi, lạc giữa rừng đời,
âm u tăm tối
Em sẽ về đâu? Em sẽ tựa nơi nào
Trong trái tim non , Em hiểu bao nhiêu?
Em biết được gì , cuộc đời rướm máu?
Không Mẹ, không Cha, không nhà , không cửa
trái tim bị thương, em giống con thú nhỏ
run rẩy dấu mình, bơ vơ, góc xó!
Ôi em bé của trần gian nghiệt ngã
Lạc loài em! em quên cả tiếng kêu than
Qua nước mắt, chỉ mênh mang là khói lửa
Và đột nhiên, trần thế bổng tan hoang!
Em bé ơi, chị không làm gì được cả
Chỉ những giọt đau ràn rụa chảy trên mi
Chị dừng lại, nhìn em... não nề, hỡi người em xa lạ
Lòng chị đau và cũng như bao kẻ vô tình, chị hờ hững đi qua!

ôi ánh mắt trẻ thơ em mồ côi u ám
im lặng, buồn, chạm sâu vào vết cứa
Cứ theo chị miệt mài trong trí nhớ
long lanh giọt sầu, rưng rưng mắt ưá
Ôi em! Có phải ngày ngày
em đứng ngóng trông
MẸ về đón em bên khung cửa ?



Nhật Thụy Vi
̣revised