Đêm qua trăng rơi
rụng
Từ cao, cao… trời
cao
Ánh trăng vàng
chao đảo
Ta tưởng mình
chiêm bao
Sóng sánh ánh
vàng rơi
Lung linh cành lá
động
Xào xạt trúc
buông lơi
Chập chờn trăng
soi bóng
Ôi! Tim em như run
rẩy
Lòng chơi vơi,
chơi vơi
Làm sao mà hứng
được
Mảnh trăng tàn chực
rơi?
Trăng ơi, chờ,
trăng nhé
Tim ta, người trần thế
Lòng không đủ
tinh khôi
Làm sao ôm cho trọn
Mảnh trăng vàng
đơn côi
Trăng ơi trăng chờ
nhé
Giữ ánh vàng trên
cao
Dù tay không vói
tới
Đủ làm lòng xuyến
xao!
Nhưng trăng không
đợi nữa
Gió ập ùa lao xao
Ánh vàng lao đao
rụng
Trăng rớt từ trời
cao
Vào tim em trần
thế
…trăng rớt từ trời
cao
Vào tim em trần
thế
ngỡ ngàng như chiêm
bao!
Nhật Thụy Vi
Đêm ngắm trăng rơi
sau vườn
Dec 14, 2016
No comments:
Post a Comment