Lạc lối rừng thu
Em bảo rừng thu
không lối về chốn cũ
Nhưng em ơi đời
đã trắng mù sương
Thời gian cứ đi mà lòng cứ vấn vương
Rừng ngập lá, thu vàng
không đợi nữa
Ta cùng đi nhé,
rừng đổi màu rồi đó
Dù mong manh trên
chiếc lá úa tàn
Ta sẽ theo
em mà bay suốt trần gian
Trong rừng thẳm, qua
đèo ngang, chớn chở
Ta sẽ lắng
nghe từng nhịp tim em thở
Nuôi chút hơi tàn
theo sương khói ta đi
Trong mộng du, rừng
rụng lá sầu bi
Từng chiếc lá, từng giọt sầu tơi tả
Ta sẽ đợi người mơ về qua đó
Chờ nàng thu mở cửa cánh rừng xưa
Kìa xạt xào, trong gió, lá đong đưa
Có phải bước
em, theo
thu về rất nhẹ
Ta chờ em, ở đây ta chờ nhé
Nôn nao ta, cành lá cũng xôn xao
Về nghe em, thu rực những sắc màu
Cùng trong mộng,
rừng thu ta lạc lối!
Nhật Thụy Vi
No comments:
Post a Comment