Đi Chẩn Bệnh
Bác Sĩ nói môi cô
hồng, mắt cô ướt
Nhịp tim cô dường như mau hơn trước
Có phải mấy đọan thơ tình
sướt mướt
Mà con tim không yên được thâu đêm?
Người rằng không thể giúp cô thêm
Mùa đông đã qua, xuân hồng sắp tới
Đồi hoang cô yêu, vươn mình mời gọi
Thơm lừng hương, hoa nở ngợp cánh đồng
Đường cô đi, chậm bước lại, thong dong
Và cô nhớ, bờ cao và dốc đá
Hãy nhìn xuống, dù mừng vui rộn rã
Đừng gọi gió về, đừng ngóng mây trôi
Cô vẫn say mê chạy níu chân trời
Và cứ để tim cuồng theo nốt nhạc
Cô cứ mộng những nước-non bàng bạc
Cô cứ mơ một tiền kiếp đài trang
Và cứ chờ hứng được ánh trăng vàng
Treo lơ lửng bên kia mành
cửa sổ
Nhưng chỉ thế, chỉ thế thôi cô nhé
Mỏi mòn rồi bao nhịp đập vu vơ
Hãy bình yên mà góp nhặt hồn thơ
Hãy lắng đọng, nâng niu, từng nhịp thở
Hãy thương trái tim, trái tim cô rạn vở!
Nhật Thụy Vi
Feb 28, 2017
No comments:
Post a Comment