Áo Trắng Sài Gòn
Chỉ còn vần thơ say
Gửi Sài gòn yêu dấu
Nơi màu áo trắng
bay
Rưng rưng chiều
bóng đổ
Dáng em đi dịu
dàng
Mát rượi lòng đường
phố
Bây giờ áo cũng
còn
Mà dáng xưa đã mất
Áo trắng chiều vẫn
bay
Sao hồn không rỏ
nét
Phải trời Sài gòn
mưa
Phải em lồng lộng
gió
Giữa chợ đời te tua
Để phấn son bôi
úa
Chút hồn em rất trong
Mà xưa, Sài gòn đó
Áo trắng, hồn trắng
trong!
Màu áo em, Sài gòn
Màu áo em rất trắng
Tinh khiết từ
trái tim
Làm tôi hoài mơ ước
Nhìn áo người xưa
bay
Giữa hoa vàng đất
nước
Áo trắng chiều
xưa đâu?
Qua hồn, chiều
nay trắng
Hình như màu trắng
tang
Cháy giữa rừng lửa
đỏ
Hình như màu mắt
xưa
Có một giòng lệ ứa!
Hình như màu nắng
phai
Chỉ còn trong trí
nhớ!
Nhật Thụy Vi
Norman
No comments:
Post a Comment