Dáng Cờ Vàng Trên
Nền Trời Tỉnh Lẻ
Em hỏi Chị sao lòng vương vấn mãi
Đã bao nhiêu năm?
chị ôm giữ lá cờ vàng
Nước mắt chị đã rơi bao nhiêu sầu tủi
Chị giữ được gì
ngoài đắng chát đang mang?
Dõi theo trời
đông lạnh lùng, lá cờ bay trong gió
Phần phật một
mình giữa ngàn dặm xa xôi
Cờ một mình, một
mình, bay hướng về đất Mẹ
Lặng lẽ cờ buồn,
ta, nước mắt cũng tuôn rơi
Cờ vàng ơi, cờ
vàng Việtnam đơn lẻ
Phơ phất bao lần
tiếng vọng hùng anh
Nơi đất lạ, nơi
công viên buồn, tỉnh lẻ
Chỉ có mi, và ta,
thầm lặng ngó trời cao
Hồn cờ có vọng những
ngày chinh chiến cũ
Tiếng reo vui của
lũ trẻ quanh trường
Ta đứng trang
nghiêm trong mổi sáng tinh
sương
Mắt ngước cao với
một niềm tin bất diệt
Hồn cờ đã đượm màu tang da diết
Khi ủ kín lên
thân người lính chiến lìa đời
Ngươi có gào lên tiếng kêu thảm thiết
Khi nước non chìm
trong khổ nạn chơi vơi
Ừ, đã bao năm rồi,
lòng ta đà mỏi mệt
Hồn hướng theo cờ, tim tan nát rả rời
Nhưng ta ráng giữ, ôm ngươi trong lồng ngưc
Vì ít ra, còn ngươi,
ta còn một niềm tin
Bay nhé, cờ vàng
Việtnam của ta, bay nhé!
Bay lên cao, lên
đỉnh đời hy vọng
Vượt muôn trùng sóng gió, bay lên cao!
Hàng hàng lớp trẻ còn ngươi mà trông ngóng
Lá cờ yêu thương, lồng đậm
nét sử xanh
Lá cờ vàng Việt Nam của
nòi giống hùng anh
Của bất khuất, tự do và nhân ái
Cờ Việtnam, màu cờ vàng,
ba sọc đỏ
Dáng cờ bay, mang dòng lich sử không
phai.
Nhật Thụy Vi
November 14 2017
(Nhìn lá cờ vàng lẻ loi trên nền trời OKC)
No comments:
Post a Comment