Trong bóng tối
sao anh quay mặt, giấu
Giọt lệ buồn, lệ đọng mắt chưa khô
Lòng em tái tê,
tim ray rức vô bờ
Này vai em đây,
anh tựa lên mà khóc!
Đường đời ta đi, dù muôn nghìn lối rẻ
Nỗi ưu phiền tưởng
cùng quyện vào nhau
Nhưng tim anh vẫn
ghì chặt nỗi đau
Buồn nhân thế , sầu
quê hương, tan tác
Ta cùng đón ánh trăng
về bàng bạc
Cùng uống thời
gian đẩm mật đầu xuân
Cùng níu sợi tình
đang lộng gió thênh thang
Sao sầu trong tim,
một mình anh ôm giử?
Hồn sầu đó anh kéo
lê từ quá khứ
Khúc tơ chùng,
đàn gảy, nhịp buông lơi
Dìm hồn anh vào hụt
hẩng chơi vơi
Anh ngao ngán thế
đời, quay lưng bỏ cuộc
Từng bước anh xa,
rảy hồn em giá buốt
Tình đang nồng,
tan, tựa khói sương bay
Lãng đãng chìm dần,
bóng ngã chiều say
Chỉ để lại, Em, một
Thiên đường mất dấu!
Nhật Thụy Vi
No comments:
Post a Comment