Gia Đình ẢO của Nhật Thụy Vi
Trên mạng ảo chiều
nay em vui quá
Anh mời em ăn nem
nướng, bún bò
Anh bảo em, ăn
nhé, ăn cho no
Anh làm sẳn cho
em vài ba cuộn
Chị lại hỏi em có
thèm bún mắm
Nguyên liệu sẵn sàng
em thử làm xem
Món đồng quê , em
có nhớ không em
Miệt Sóc Trăng
hay vùng quê em Sadec
Anh tài tử hào
hoa coi em như con nít
Bảo em nói nhiều,
em cứ nói lăng xăng
Anh bận lắm rồi…em
nói nữa mần răng
Anh mệt lắm…đừng
kỳ kèo nữa nhé
Anh chàng thơ
chán thơ tình vơ vẩn
Làm thơ quê hương
lại thiếu người nghe
Xoay qua thơ vui,
em đọc lại khóc nhè
Vì anh nói…em con
sâu, con bướm
Chị thi sĩ em yêu,
suốt tháng ngày sầu muộn
Em dỗ dành, tặng
chị nụ cười tươi
Chị không thèm,
em dỗ ngọt, chị ơi!
Bằng lăng tím bên
trời tây đang nở rộ
Là dấu hiệu hoa
tình yêu vừa trổ
Là nhớ nhung là
xao xuyến chị à
Chị làm thơ, nốt
nhạc cũng thiết tha
Em cũng xôn xao
và chan hòa thương mến
Cứ cứ mãi giăng tơ như loài nhện
Rút ruột tằm mình dệt thơ nhạc cho đời
Rồi nàng hoạ sĩ
tài ba tặng người muôn vẻ đẹp
Dáng nàng thướt tha yểu điệu vô cùng
Nét sắt sao trong
từng ngọn bút lông
Màu sắc chị pha,
mây trời ganh ghét
Cô bạn nhỏ nhỏ em,
yêu hoa và chim chóc
Nụ cười hiền, lời
nhỏ nhẹ dễ thương
Gừi cho em từng
cánh mỏng hoa hường
Em hái được trên
đường về quê nội
Ôi, những tình
yêu, những tình thương không biên giới
Tràn trong em,
như vị ngọt, men say
Cảm ơn đời, cảm
ơn bạn hôm nay
Mộng hay ảo, mà
ngoài đời rất thực
Môt chút thôi tâm
tình em vừa tỉnh thức
Gửi bạn hiền, một
chút vị hương thơm
Từ tim em…con sóc con, hay chim nhỏ
ngoài vườn
Hay ngọn gió vẫn vơ , lạc loài trong ánh nắng
Đã tìm tới tay người
chiều nay…
không ngại ngùng bở ngở
Nhật Thụy Vi
Feb. 2017
No comments:
Post a Comment