Mai Nầy Em Không Khóc
Anh hỏi mai này em có
khóc
Thương nhớ gì không khi
cơn lốc đi qua
Một mảnh đời anh xâu
bằng chuổi xót xa
Mà mắt lệ, em bao
nhiêu lần đã ứa
Em không khóc – tim
này ngưng vật vã
Vì nỗi đau chắt cạn hết
máu đào
Vì yêu thương đọng lại
mấy từng sâu
Vì cõi thế và em chìm trong mê loạn
Em không khóc khi đông
tàn, thu lạnh
Khi lá úa bay vàng ối cánh
rừng
Em quay cuông trong những nhớ thương
Khi cơn gió lật tung miến trí nhớ
Khi cơn gió lật tung miến trí nhớ
Em không khóc đâu – vì mạch tim bưng nghẻn
Mênh mang sầu, theo anh tận nơi nao
Còn em thì đeo mãi kiếp
sầu đau
Em ở lại đời buồn như cỏ úa
Đừng hỏi nhé, mai này em có khóc
Khi đường trần anh đã mỏi bước chân
cuối nẻo chân mây
, rồi
anh sẽ xa dần
Em có là gió, hắt hiu chiều tưởng nhớ?
Anh ơi, em sẽ là gió,
là tình yêu, là hơi thở
Lãng đãng, vấn vương,
theo gót chân anh
Là nỗi
buồn lắng đọng,
khôn nguôi
Là
vân thạch ngàn năm, ngủ
vùi đỉnh núi.
Nhật Thụy Vi
Aug 11, 2017
No comments:
Post a Comment