Có phải anh đã mượn
hồn em
Trong thơ, mà dệt chữ tình duyên
Nối giấc ngủ buồn
vào mộng khác
Đan nốt nhạc sầu
em lở trao
Em đứng bên ngoài
vỏ cằn khô
Trông theo hồn vướng víu dại khờ
Bên kia người lạ
đang cười nói
Thơ đậm tình anh
ý ngọt ngào
Có phải hồn này
đã trao tay
Những giờ nồng thắm
giấc mơ đầy
Lãng đãng hồn
chìm trong tiếng nhạc
Thơ nào gom hết mộng
em bay?
Anh nói chi lời
yêu ngất ngây
Trong cơn mưa gió
buồn lắt lay
Anh ru người ngủ môi
mật ngọt
Anh giết hồn em, anh có hay?
Một kiếp hồn sầu
trong vỏ ốc
Trong tay anh, giông bảo dâng đầy
Em khóc hồn bay
vào trận lốc
Cuộc tình này,
ai đã lở mượn, vay?
Nhật Thụy Vi
(revised 8-2017)
No comments:
Post a Comment