Vết Thương Hồn
Anh
Em không muốn gợi
lên cho anh niềm đau cũ
Nhưng lòng em xa
xót nặng cưu mang
Vết thương anh, hồn
em chít khăn tang
Khóc ngày tháng
ngục tù anh khổ nhục
Anh đã muốn quên,
nhục nhằn và tang tóc
Anh đã muốn quên
thống khổ lẫn điêu linh
Đêm, trong đêm,
anh trăn trở một mình
Trong bóng tối, anh
lau nhanh giọt lệ
Anh không khóc,
em giả vờ không biết
Mà tim em se thắt
đến khôn cùng
Vờ ôm vai, đôi
vai nhẹ rung rung
Phải ký ức đang bừng
bừng trổi dậy?
Phải anh muốn dìm
sâu trong đáy huyệt?
Chí hùng, anh một thuở, sống hiên ngang
Anh phỉnh phờ
anh, đời còn lại bình an
Anh che dấu những
vết thương hồn sâu hút
Lúc im lặng nghẹn
ngào bên bút mực
Trang giấy còn nằm
nguyên vẹn tinh khôi
Dòng nhạc trong
tim anh lãng đãng nổi trôi
Mà đêm qua
đêm, anh đẩy lui về ký ức
Anh có biết, em
quặn lòng khao khát
cùng anh trong
tan tác bể sầu đau
cùng chia nhau những đêm dài vằng vặt
khi mịt mờ ký ức,
ẩn hiện, quẩn quanh anh
cho em lau khô từng
giọt nước mắt rơi nhanh
Cùng anh khóc về
niềm đau mà tim anh khóa chặt
Hãy cho em đứng bên anh, tay em, anh nắm chắc
Cùng em nguyện cầu đất nước trổ đơm hoa
Và cho những ngày
mà đời còn lại cho ta
Trong niềm vui
hay nỗi ưu sầu miên viễn
Ta sẻ có nhau dù
đất trời biến chuyển!
Nhật Thụy Vi
Dec 2016
No comments:
Post a Comment