Đóng Cửa Chiêm Bao
(thơ vui ...vui....:) )
Anh nói, em à anh
đóng cửa
Em buồn hiu, sao
thế hở anh yêu
Anh giọng chùng,
nói thật nhỏ, yếu xìu
Anh đã qua rồi, những
cơn mê hực lửa!
Xém cháy tim anh vì hẹn hò lần lựa
Những nàng thơ
như hoa dại quanh bờ
Chợt dưng
được nâng niu cặm bình cẩm chướng
Quên hương thơm
thanh thoát mỹ miều
Rằng hôm qua trong
sương mai em tắm
Dưới trăng sao đằm thắm dáng thanh tao
Mà bây giờ, em chói lòa, sắc sảo
Óng ánh chiếu trong
thiên đường của ảo
Lung linh em, hồn
với sắc mượn vay
Bè bạn và anh, bơ
phờ, rũ rượi tóc tai
Tập làm thơ, đẫm hương
tình man mác
Nhưng em chỉ liếc qua, lòng hững hờ, nhàn nhạt
Anh loay quay tìm
khúc tình buồn đễ hát
Em nhỏ lệ trào, lòng anh lại xuyến xao
Nhưng thiên đường
đó, hình như anh lạc lối
Hình như niềm vui
ngạt ngào qua rất vội
Hình như anh,
cùng em, ngụp lội một chiêm bao
Anh đóng cửa em à...
anh đóng cửa chiêm bao!
Nhật Thụy Vi
Thơ vui... :) :)
Anh đóng cửa em à...
anh đóng cửa chiêm bao!
Nhật Thụy Vi
Thơ vui... :) :)
Anh đóng cửa em
à…anh chợt tỉnh giấc chiêm bao!
No comments:
Post a Comment