Wednesday, August 30, 2017

Trong Mắt Anh Cười






Trong Mắt Anh Cười

Vi vu thổi giữa bạt ngàn tiếng gió
Bụi đời bay, bay lên mắt em cay
Mênh mang buồn theo nhịp sống  u hoài
Anh trăn trở trong đêm dài vời vợi

Trong mắt anh cười, sao tim em nghe nhói
Hỏi niềm đau, anh giấu tận bao sâu
Trong tim anh, trăm vạn những u sầu?
Vì mắt anh cười,  em thấy bao lệ đỗ

Từ bao lâu, nghìn năm?  mà thống khổ
Nương theo anh vào đến tận kiếp này
Vì non nước tang thương, dân tộc đọa đày
Hay tan nát lòng anh, bao tình đời lệ ứa

Lặng lờ em trôi theo như chiếc bóng
Để nhìn anh  vùi mặt giữa đêm đen
Thao thức chờ một giấc ngủ bình yên
Dù chỉ mộng, một màu xanh huyển hoặc

Hãy mở cửa cho em,  hỡi hồn sầu chất ngất
Cho em vào, gục mặt xuống vai anh
Dù có chìm sâu trong ảo mộng mong manh
Để trong mắt anh cười, 
em không còn nghe tiếng khóc!

Nhật Thụy Vi

8-30-17

Monday, August 28, 2017

Cuồng Bão Harvey





Cuồng Bão Harvey

Harvey, Harvey cơn bão dữ
Đi qua và ghé lại
Càn quét hết bình an
Lòng người và phố thị
Harvey sao còn mãi
Trận mưa cuồng mưa điên
Lật toang từng mảnh vụn
Từng đời sống oan khiêng
Đêm qua ta không ngủ
Để canh chừng Harvey
Muốn chia cùng cảnh khổ
Mà  trời đất sầu bi
Đễ canh chừng giấ ngủ
Trong lòng đêm âm u
Bạn mõi mòn lo sợ
Giận đất hay giân trời
Giận tim mình không đủ
Chứa hết những yêu thương
Đễ  làm sao san sẻ
Niềm sợ hãi khôn dường
Hôm qua ta trách ông
Phật già ngồi sau vườn
Hôm nay ông giận dỗi
Ta quì xuống van lơn
Ông ơi, con chịu tội
Một mình, mình con thôi
Đừng làm mưa trút xuống
Hãy đem bình an đến
Hãy chặn dùm Harvey!
Phật ơi, con cúi lạy
Nam-Mô A Di Đà

Nhật Thụy Vi

8-28-17

Sunday, August 27, 2017

Chèo thuyền thăm bạn



Chèo thuyền thăm bạn


Lách tách sóng vỗ thuyền
Em bơi xuồng thăm bạn
Nước tràn trề bờ đê
Mưa cứ rơi dầm dề

Còn xa, không còn xa?
Bạn hiền có trông ngóng
Bên cửa sổ nhìn ra
Nước đầy như sông rộng

Xuồng con em cập bến…
Ngay đường kế chiếc xe
Bạn nhón gót đi ra
Cột thuyền cho chắc nhé

Không …sẽ không được về..
Hỡi cô bạn đường xa
Nước...nước  vẫn còn  bao la!
Hi!hi!...
Gửi cho TL nụ cười…trong kh kẹt lụt Harvey.


Saturday, August 26, 2017

Tim ơi Có Nghe Tôi Khóc





Tim ơi,  Có Nghe Tôi Khóc


Có ai tìm được trái tim tôi?
trong phút đam mê đánh mất rồi
Bập bềnh nhạc khúc ru hồn dại
tim cũng rung, cùng một nhịp cuồng say

Có phải vì người, tim tôi đốt cháy
Trong cơn say chệch choạng của đời
Hay trong đêm mưa gió chia tay
Khi người đi, tôi bơ vơ ở lại

Có phải tim tôi theo người đi mãi
Còn lại tôi, đứng khóc giữa sân ga
Tàu chuyển mình lần lượt lướt qua
Để bóng tối và tôi, nhạt nhòa nước mắt

Tôi ở đây mà tim tôi đi mất
Tim theo người, người đi tận phương nao
Mang trái tim tôi vào bão tố lao đao
Đễ mất dấu tiếng lòng tôi vang vọng.

Nhật Thụy Vi
(My Heart, don’t you hear me cry)


Đóng Cửa Chiêm Bao







Đóng Cửa Chiêm Bao 

(thơ vui ...vui....:) )


Anh nói, em à anh đóng cửa
Em buồn hiu, sao thế hở anh yêu
Anh giọng chùng, nói thật nhỏ,  yếu xìu
Anh đã qua rồi, những cơn mê hực lửa!

Xém cháy tim anh vì hẹn hò lần lựa
Những nàng thơ như hoa dại quanh bờ
Chợt dưng được nâng niu cặm bình cẩm chướng
Quên hương thơm thanh thoát mỹ miều

Rằng hôm qua trong sương mai em tắm
Dưới  trăng sao đằm thắm dáng thanh tao
Mà bây giờ,  em chói lòa, sắc sảo
Óng ánh chiếu trong thiên đường của ảo
Lung linh em, hồn với sắc mượn vay

Bè bạn và anh, bơ phờ, rũ rượi tóc tai
Tập làm thơ, đẫm hương tình  man mác
Nhưng em chỉ  liếc qua, lòng hững hờ,  nhàn nhạt
Anh loay quay tìm khúc tình buồn đễ hát

Em nhỏ lệ trào,  lòng anh lại xuyến xao
Nhưng thiên đường đó, hình như anh lạc lối
Hình như niềm vui ngạt ngào qua rất vội
Hình như anh, cùng em, ngụp lội một  chiêm bao
Anh đóng cửa em à...
anh đóng cửa chiêm bao!

Nhật Thụy Vi
Thơ vui... :) :) 

Anh đóng cửa em à…anh chợt  tỉnh giấc chiêm bao!

Friday, August 25, 2017

Những thiên thần mồ côi


Những thiên thần mồ côi


Em bé ơi, em của trần gian khốn khổ
Ngơ ngáo em nhìn, sao con lại ở đây
Mẹ cha em một chiều vắng bóng
Tiếng khóc mang theo, em nhớn nhác quạnh hiu

Em bé ơi, một giòng ta lệ đỗ
Ánh mắt em làm buốt cả tâm cang
Lòng đau quá, em biết gì nổi khỗ
Mà đoạn đường chờ phủ chụp lên em

Em bé ơi,  góc đời  âm u tối
Em về đâu? Em tựa xuống nơi nào
Lòng em ra sao, tim em uất nghẹn?
Hay chỉ biết rằng, sao tim nhói  một niềm đau

Ôi em bé của trần gian nghiệt ngả
Lạc loài em, em quên cả kêu than
Em ứa nước mắt, tưởng mênh mang khói lửa
Sao đột nhiên, trần thế lại tan hoang

Em bé ơi, chị không làm gì được cả
Chỉ giọt đau ràn rụa chảy trên mi
Chị dừng lại, nhìn em,  chị khóc
Một phút giây gượng gạo níu tay em
Rồi buông tay em, chị cuốn mình theo con lốc
Cũng nổi chìm trong tan tác của  sinh ly.

Nhật Thụy Vi
Cảm tác theo bức ảnh ‘NhữngThiên Thần Mồ Côi posted by Hoàng Lan

(8/25/17)

Thursday, August 24, 2017

ANH VẪN CHỜ ĐỢI EM (Thơ : Nhật Thụy Vi - Nhạc : Vĩnh Điện) Đông Nguyễn




Anh vẫn chờ em


Nhìn em ngủ vật-vùi bao nhiêu năm
Thả hồn trong mộng đắm, rồi mơ chìm
Bao nhiêu mùa hạ, trăng tròn,  trăng khuyết
Lặng lẽ phương này,  anh vẫn đợi em!

Anh cố níu dùm em bao ảo ảnh
Chỉ cùng em chia được nửa trái tim
Anh đợi bước em, tận cùng tuyêt giá
Bao mùa lá đổ, với nắng vàng im

Em có nghe tiếng gọi chiều trong gió
lòng anh đang tha thiết nhớ em
Dù xuân đã bao mùa phai  trước ngõ
Bóng đ dài thêm, thầm lặng, buồn tênh

Em có nghe hồn sầu, tim rạn vở
Buồn rớt rơi theo từng giọt mưa đêm
Nhưng em ơi, khi đời sâu nhịp th
Ở phương này, anh vẫn đợi chờ em!

Nhật Thụy Vi

Revised 2-2017

Wednesday, August 23, 2017

Nhớ Anh Đêm Trăng

Nhớ Anh Đêm Trăng

Khi Tình Yêu Không Còn Nữa & Thả Sợi Tình Trong Gió


(Trang Thơ Nhật Thụy Vi in Luân Hoán' Blog Sáng Tác Bốn Phương)

Tuesday, August 22, 2017

Mai Nầy Em Không Khóc



Mai Nầy Em Không Khóc

Anh hỏi mai này em có khóc
Thương nhớ gì không khi cơn lốc đi qua
Một mảnh đời anh xâu bằng chuổi xót xa
Mà mắt lệ, em bao nhiêu lần đã ứa

Em không khóc – tim này ngưng vật vã
Vì nỗi đau chắt cạn hết máu đào
Vì yêu thương đọng lại mấy từng sâu
Vì cõi thế và em chìm trong mê loạn

Em không khóc  khi đông tàn,  thu lạnh
Khi lá úa bay vàng ối cánh rừng
Em quay cuông trong những nhớ thương
Khi cơn gió lật tung miến trí nhớ 


Em không khóc đâu  – vì mạch tim bưng nghẻn
Mênh mang  sầu,  theo anh tận nơi nao
Còn em thì đeo mãi kiếp sầu đau
Em ở lại  đời buồn như cỏ úa

Đừng hỏi nhé,  mai này em có khóc
Khi  đường trần anh đã mỏi bước chân
cuối nẻo chân mây ,  rồi  anh sẽ xa dần
Em có là gió,  hắt hiu chiều tưởng nhớ?

Anh ơi, em sẽ là gió, là tình yêu, là hơi thở
Lãng đãng, vấn vương, theo gót chân anh
nỗi buồn lắng đọng, khôn nguôi
vân thạch ngàn năm,  ngủ vùi đỉnh núi.


Nhật Thụy Vi

Aug 11, 2017

Sunday, August 20, 2017

Việt Nam trong trái tim

Việt Nam trong trái tim

Tưởng đã mất theo thời gian mù biệt
Việt Nam xưa mờ khuất dưới làn sương
Chỉ tiếng lòng rung theo ni vấn vương
Mà quá khứ nằm bên kia máu lửa!

Tưởng  xa rồi  đời tang thương ràn-rụa
Trong mắt nhìn, vẫn máu đỏ hờn căm
Và trong sâu, lòng nung nấu âm thầm
Chờ uất hận trào dâng cơn sóng dữ

Ta vẫn nghe vọng từ nơi sâu thẳm
Thắm-thiết-buồn từng cung bậc ứa ra
Ni nghẹn-ngào chìm trong tiếng quốc ca
Và vết máu. còn loang trong trí nhớ!

Việt Nam đó, nặng đè từng hơi thở
Những nhớ thương dần thiêu đốt tim ta
Mi mòn trông, quê cũ lướt dần qua
Chỉ còn lại,  bóng chiều vương lệ mỏng!

Việt-nam xưa , Việt-nam tìm đâu nữa
Màu xanh không  khơi dậy được mùa Xuân

Dòng sông kia, con nước đã lặng câm
Chảy quanh-quẩn theo dòng-đời-đen-đúa!

mất rồi chăng một quê hương thần thoại?
Em hỏi ta, ta hỏi lại con tim!
Không, sẽ không phai theo đời sống nỗi chìm
Một Việt-nam,  dòng tiên rồng bất khuất!

Một Việt-nam của anh thư hào kiệt
Của tình người trên ngòi bút nở hoa
Của trái tim rất chan chứa bao la
Lòng nhân ái, và trí, nhân, anh dũng.

Tim sẽ giữ đó, bập bùng  ánh đuốc
Soi hôm nay, mồi ánh sáng,  ngày mai!
Tiền đồ xưa sẽ ẩn bóng tương lai
Cho rực sáng nét vàng son thuở trước!


Nhật Thụy Vi
April 2015


Friday, August 18, 2017

Thỏ con



Thỏ con

Thỏ, này thỏ con, lại gần đây ta hỏi
Sáng nay sao ngơ ngáo ngồi kia
Cỏ mềm dưới chân, sương còn ướt gót?
Chim robin nghiêng đầu, nghe ngóng tần ngần

Thỏ con ơi, hãy lại gần thêm chút nữa
Trên tay này, ta ve vuốt yêu thương
Ta sẻ ấp mặt mình trên lưng ngươi ấm mịn
Khẽ khép đôi mi, nghe nhịp thở còn run

Ta cho ngươi – đây, trái tim đầy sức sống
Nhịp yêu thương, người và trời đất, khôn cùng
Buổi sớm này, ai có biết hay không
Trong ánh mắtthỏ, ngươi làm tim ta… giao động <3 J !

hi!hi! J

Nhật Thụy Vi


Thursday, August 10, 2017

Lạy Phật



Lạy Phật

Ông Phật già ngồi đó
Như đã từ trăm năm
Ông không màng, không ngó
Đời con bao thăng trầm

Phật ơi, hãy quay lại
Nhìn vào đời con xem
Phải qua bao cửa ải
Phải bao lần bon chen

Phật ơi, ông ngồi đó
Mỗi ngày con trông ra
Mưa dầm hay lửa hạ
Ông không hề than ca

Sao cứ ngồi lặng thinh
Hai mắt ông khép kín
Mấy lần con quì gối
Miệng niệm A Di Đà

Phật ngồi, hay ngủ yên
Không nghe  lời sám hối
Không  cho con bàn tay
Không nâng  đời con dậy

Lâu rồi con không ghé
Trúc mọc chen chổ ngồi
Rêu phong trên vai đó
Chim chóc rủ tới chơi

Hình như Phật mỉm cười
Trong tiếng chim líu lo
Hình như nghe Phật giảng
Giữa xạt xào của  gió

Hình như tiếng chuông ngân
Dậy hương thơm hoa cỏ
Có điều gì rất rỏ
An bình trong tâm con
Lấp lánh và mênh mang
Tràn đầy và  trong suốt

Hình như trong ánh sáng
 Cánh bướm vừa bay ngang
Nhẹ rơi vào  lồng ngực
Đậu giữa trái tim con...

Có phải…A-Di Đà
Là Tình Yêu tinh khiết
Cho con tấm lòng son
Và  trái tim nguyên thủy.



Nhật Thụy Vi

Norman  2016

Wednesday, August 9, 2017


Youtube link:

Những Trái Tim Cô Đơn 

nhạc Vĩnh Điện Tiếng hát Đông Nguyễn



Những trái tim cô đơn

Vệt nắng chiều sót lại
Khẳng khiu trên cành khô
người nằm thoi thóp thở
Ôi cuối đời bơ vơ!
Năm tháng trôi mòn mỏi
Tuổi già buồn lặng câm
Em trông qua cửa sổ
Mưa từng giọt âm thầm
Mái đầu xanh gục xuống
Tóc, một dòng suối đen
Che ngang giọt nước mắt
Đất trời dậy  cơn giông
Thóp thoi từng nhịp thở
Mang cùng một con tim
Nổi sầu vương mạch máu
Tê tái vạn nỗi niềm
Lặng câm không tiếng nói
Chờ  thời gian phôi pha
Loảng trong màu tẻ lạnh
Trắng bên ngoài, mưa sa
Không gian và thời gian?
Tim buồn không muốn thở
Có chút gì tan hoang
Nhạt nhòa trong trí nhớ
Ngón tay run run với
Vịnh hờ vào khoảng không
Trên đôi môi mệt mỏi
Mấp máy  lời thánh kinh
Chấp tay, lòng trống rổng
Tình Yêu và Hư Không!
Nhât thụy Vi
ER 6/13/17



Dậy đi anh, chào ngày mới!







Dậy đi anh, chào ngày mới!

Thức dậy đi anh, kìa bên ngoài vừa hừng hng sáng
Gió vừa lay, cành lá cũng đong đưa
Anh hãy dậy – anh, mặt trời ngái ngủ
Một tiếng chim kêu, hai, ba tiếng gọi mời
Anh hãy dậy hát cùng em buổi sáng
Sáng tinh khôi, sáng khơi dậy giọng cười
Hát nhé anh, đời còn lắm niềm vui
Tàng ẩn giữa vòm cây, nụ hồng, hay cỏ úa
Hát cho em nghe giữa muôn trùng tiếng gió
Hay chỉ khi  - gió nhẹ lay cành lá tận trên cao
những con chim non vưà thức dậy đón chào
Thử đôi cánh mới, lòng chập chừng rộn rả
Ngày trong xanh, và gió reo vui chi lạ
Anh dậy cùng em nhé anh
Anh đừng để ngày trôi qua tàn tạ!

Nhật Thụy Vi

May 16, 2017

Tuesday, August 8, 2017






Nơi nầy anh vẫn đợi (Still, I'm waiting for you)

Khi em đắm mình trong ảo mộng
Để hồn nổi trôi bềnh bồng giữa ngày đêm dài vô tận
Nơi đây, Anh cận kề vực sâu cuộc sống
Và nhìn thời gian lảng đảng trôi qua
Hỏi em, sao em không nghe tiếng vọng thiết tha
Từ hồn anh mơ ước: trái tim em, làm sao anh giử được?

Bao nhiêu mùa thời gian đến rồi đi lần lượt
Như ánh trăng vàng kia,  xoay vần, hết tròn tới khuyết
Bao nhiêu mùa đông lạnh lùng, chập chùng, giá tuyết
Mà riêng anh vò võ ngày đêm một bóng một hình

Nhưng, em ơi
nhịp đời hoang vucòn đổi dời xoay chuyển
Tình anh vẫn thiết tha và nguyên vẹn để trao em
Dù nhịp tim anh rộn ràng yêu hay rưng rức lặng im
Vẫn là tình yêu em, mênh-mang tràn đầy như hơi thở
Vẫn là tình yêu được khắc sâu từ bao miền trí nhớ
Và trong cô đơn cùng tuyệt,  anh vẫn đợi chờ em!

Nhật Thụy Vi
translated from Still, I waiting for you
(short version)
Nhat thuy Vi
4-24-17




Still,  Waiting  for you!

As you drown in an illusion of life
Keep floating in those dark and colored nights
Here, at the edge of my life
I have watched time slip by

How many seasons have come and gone
In the full and wane of that golden moon
Here, I awaited, and still, I wait for you
I, too, tried to share those illusions of yours
And longing for your loving heart - be mine!

How many seasons have come and passed?
How many times the autumn leaves shed
Here, I, still, await your footsteps!
In the deafening of the ice-wintry nights
Can’t you hear in the wind, your name, it wept?
  
How many times has the breeze of spring passed?
Or only the darkness of my shadow that casts
Its loneliness and sadness as time passes

Yet, as the rhythm of life sustains
My longing for you still remains
In each and every beat of an untainted heart
My love for you – not an illusion - will last!

Nhật Thụy Vi




Monday, August 7, 2017

Vết Hằn Một Niềm Đau (Etching of Pain)




Vết Hằn Một Niềm Đau 

Vết thương nào hằn trên môi em
Giọt lệ nào đọng trong mắt em
Từng mãnh sầu rớt rơi trong đêm
Vương hồn đau chất ngất nỗi niềm

Tôi tìm em trời cao vực sâu
Đường mây xa gió nổi tình sầu
Tôi tìm em, hun hút niềm đau
Giữa chập chùng núi cao rừng sâu

Biết yêu em, nỗi đau triền miên
Biết yêu em  cuồng si tình điên
Đường đời sao thiết thê nỗi niềm
Lịm hồn tôi trong giấc cô miên

Con tim này khắc ghi tình đau
Nỗi nhớ em sắt se lệ trào
Tim bật khóc, khóc không thành tiếng
Tình héo hon chết giữa đêm sâu

Tháng ngày tôi vất vưởng trôi đi
Đời buồn tênh, ngóng đợi điều gì
Em đã xa, nghìn năm lạc dấu
Sao tôi còn  ôm chặt niềm đau.
Nhật Thụy Vi
5/2017

(cảm tác theo  'Vết Thương Sỏi Đá - Nhac Vĩnh Điên trong tiếng hat Quỳnh Lan - youtube link below)

Vêt Thương Sỏi Đá

(Nhạc &Lời Vĩnh Điện Tiếng hát Quỳnh Lan)


English version  of Vết Hằn Môt Niềm Đau 

Etching of Pain

It’s the wound, the unhealing wound etching those lips
It’s the tears, sorrowful tears frozen in those eyes
Was it for the love that  I have cried, many times
Was that because the pain that has drowned my life

I search for our love, high and low
in those clouds,  in the misty sky, as it’s  floating and passing by
I search for our love in many deep, dark nights
In the shadow of mountains and on the cliffs high
My love for you is overflowing the heart of mine

How pain and how sorrowful though I’ve realized
Yet, loving you is not ceased from my heart-beats  
Memory or dreams that floats and winds
its ways under my misty  eyes

Love is sorrow, yet, LOVE I follow
Love is tears, yet I worship it so
Love is desperate as death
Yet love is enchanting and I long to meet
How sweet love is,
sorrowful yet beautiful etched on the ever-still-rocky cliffs
Love is a fantasy, a cloud, softly and tenderly
embraced mountain peaks
Love, forever awaken in me and every heart-beats!


Nhật Thuy Vi
Norman April 12, 2017
Inspired by ‘Vết Thương Sỏi Đá’ song of Vĩnh Điện, the author & musician

Poems read by Willow Xuân

Chôn tình sầu trong tuyết


Bury My Love and Sorrows 

Nhạc Vĩnh Điện Tiếng Hát Thụy Long



Chôn tình sầu trong tuyết  (Bury my love and sorrow)

Em không còn nước mắt
Khóc cho cuộc tình sầu
Tim khô dường nức nẻ
Hằn chỉ vết thương đau
Em lặng im đứng ngắm
Bên ngoài tuyết  muộn bay
Không, không còn gì nữa
Em chôn cuộc tình sầu
Em vùi sâu tất cả
Vào tuyết lạnh hôm nay
Người yêu ơi, anh ơi
Từ nay không tiếng gọi
Từ nay đời lặng câm
Trong tim không còn nửa
Mảnh tình sầu lắng im
Dìm sâu trong tuyết trắng
Em chôn hết tình em
Vào xuân sao tuyết đổ
Lạnh lắm Xuân tháng ba
Mùa Xuân sao băng giá
Phủ kín một hồn ta.

Nhật Thụy Vi

Mùa xuân tuyết đổ 


Bury My Love And Sorrows
- Poem by Nhat Thuy Vi

No more tears in my eyes
my heart drained and dried
I watched a late snow, falling outside
There was nothing, nothing left for me to cry
Love, I buried it today
Love, sorrows, and all
Deep, be as deep, and as it shall be
Never, my love – your name to be called
nor shall I weep – nor I plea
Gone!  Nothing for my heart to moan
My love, sorrows, and all
In this late snow, I bury it all
Into Spring, why snow still falls
Into Spring , why  do I feel so cold?


Nhât thuy Vi

Riêng Em Một Lối (It's My Way)








Nhạc Vĩnh Điện Tiếng hat Thụy Long

Riêng Em Một Lối 

Em chọn riêng em một lối
Anh theo đường anh mà đi
Chênh vênh trên triền cuộc sống
Giòng đời, chờ đợi mấy khi?
Thời gian mang ý nghĩa gì
Khi nó không thuộc về ta?
Tóc đã hai màu pha sương
Đâu rồi  một thuở yêu đương
Đắm say, nồng nàn vuột mất
Có còn chút gì vấn vương ?
Ngày nào nụ cười trong mắt
Môi hồng, môi thơm trên môi
Thời gian trong vòng tay quấn
Của anh, của em, thời gian.
Nhưng rồi, giòng đời cứ trôi
Thời gian, tuột vòng tay nắm
Đường anh, đường em,  chia đôi
Giòng đời, thời gian, pha phôi

Nhật Thụy Vi
(It’s My Way)

It’s My Way

You say it’s your way
I say it’s mine
We stand on the rim of life
As it’s passing by – oh, our life is passing by
Yet, yours is yours and mine is mine
Time is slipping and it isn’t yours or mine
Our hair is turning - grey and white
Affections, compassions, love and passion
when have we said to them bye and bye?
where has it gone -  our youth, of rose and wine?
Oh  where have you gone,   lovers’  life?
Tender touch, and warm kiss
Dimpled smiles, how I miss it
I was yours and you were mine
Time was on our side!
Now…life is slipping by,
Time is neither yours nor mine!

Nhật Thụy Vi
3-2017


Chiếc áo tơ vương



Chiếc áo tơ vương

Hãy  níu giùm em mấy sợi tơ
Vương trong ánh nắng, sợi tơ  vàng
Lung linh, óng ánh đan dòng nhạc
Lấp lánh rơi , rơi, tửng nhịp rộn ràng

Hảy níu giùm em một đầu dây
Cho căng, em bước vội cùng mây
Ôm bao ảo ảnh vào tim nhỏ
Chiu chắt tình anh trong hồn này

Loáng thoáng một trời, tình yêu bay
Em xoay bốn hướng, thở cho đầy
Hương gió, hương yêu trong lòng ngực
Gom những ngọt ngào giữ lại đây

Hãy nhẹ tay,  anh! Đường tơ mỏng manh
Đừng làm tan nát mộng em lành
Lất phất trời giăng cơn gió bụi
Anh nhẹ tay giùm, giữ giấc mơ xanh

Hãy giữ  giùm em nhé anh yêu
Tơ vàng nhẹ lắm, vướng muôn chiều
Quấn lấy quanh em hương tình ái
Cững quấn hồn em nỗi tịch liêu.

Hãy giữ cho em sợi tơ chùng
Giữa đời gảy đổ mối tình chung
Em gom tất cả tơ vàng, vụn
May áo tơ vương, che bão bùng!
Nhật Thụy Vi

June 2017

Friday, August 4, 2017

Khi Tình Yêu Không Còn Nữa

Khi Tình Yêu Không Còn Nữa

Một sáng mùa đông chợt dưng tình yêu không còn nữa
Hồn lạnh căm,  nỗi nhớ cũng nguôi ngoai
Đời chợt trống trơn, lời thơ cũng cạn
Ý tình xưa  giờ nhạt nho ơi-hời!

Ngoảnh lại nhìn dấu đời như cát bụi
Một lần qua nào in nổi bước chân đi
Cuộc tình phong-ba nổi-chìm cũng thế
Soi mòn dần tình-non-bể-đá-vàng

Mắt cũng khô không còn gìòng lệ chảy
Trong tim xưa đã nhạt bóng hình ai
Bước chân về hững hờ bao nổi nhớ
Bước chân đi không góp nổi mong chờ

Anh lặng lẽ ngồi yên trong bóng tối
Phím đàn xưa trơ trọi góc phòng con
Nốt nhạc cũ cũng vương làn bụi mỏng
Mà dư âm tê đọng trái tim côi

Tôi hỏi người sao nín lặng?
Vì tim đã hư hao!
Còn bao nhiêu nghĩa nặng?
Chỉ là giấc chiêm bao!

Thì thôi bóng chiều đã tắt
Bước đã dần xa,  khuất lối xưa
Tim cũng đã lơi từng nhịp đập
Thì còn gì ?
Một mảnh tình sầu chìm trong mưa!

Nhật Thụy Vi
Norman
November 20, 2007


Vết Thương Hồn Anh

Vết Thương Hồn Anh

Em không muốn gợi lên cho anh niềm đau cũ
Nhưng lòng em xa xót nặng cưu mang
Vết thương anh, hồn em chít khăn tang
Khóc ngày tháng ngục tù anh khổ nhục
Anh đã muốn quên, nhục nhằn và tang tóc
Anh đã muốn quên thống khổ lẫn điêu linh
Đêm, trong đêm, anh trăn trở một mình
Trong bóng tối, anh lau nhanh giọt lệ
Anh không khóc, em giả vờ không biết
Mà tim em se thắt đến khôn cùng
Vờ ôm vai, đôi vai nhẹ rung rung
Phải ký ức đang bừng bừng trổi dậy?
Phải anh muốn dìm sâu trong đáy huyệt?
Chí hùng, anh một thuở, sống hiên ngang
Anh phỉnh phờ anh,   đời còn lại bình an
Anh che dấu những vết thương hồn sâu hút
Lúc im lặng nghẹn ngào bên bút mực
Trang giấy còn nằm nguyên vẹn tinh khôi
Dòng nhạc trong tim anh lãng đãng nổi trôi
Mà đêm qua đêm,   anh đẩy lui về ký ức
Anh có biết, em quặn lòng khao khát
cùng anh trong tan tác bể sầu đau
cùng  chia nhau những đêm dài vằng vặt
khi mịt mờ ký ức, ẩn hiện,  quẩn quanh anh
cho em lau khô từng giọt nước mắt rơi nhanh
Cùng anh khóc về niềm đau mà  tim anh khóa chặt
Hãy cho em đứng bên anh, tay em, anh nắm chắc
Cùng em  nguyện cầu đất nước trổ đơm hoa
Và cho những ngày mà đời còn lại cho ta
Trong niềm vui hay nỗi ưu sầu miên viễn
Ta sẻ có nhau dù đất trời biến chuyển!

Nhật Thụy Vi

Dec 2016

Em tưởng Anh đã yêu Em



Em tưởng Anh đã yêu Em

Trong  trò chơi trẻ con
Em tập làm người lớn
Và khi môi anh cúi xuống
Nụ hôn nồng trên đôi má em non
Như hằn sâu một niềm vui em giử lại
Đủ khơi trong em nỗi xuyến xao
Mà em dành cho những đêm dài mộng mị
Anh coi em chơi trò chơi con trẻ:
Em lắng nghe, lặng im, tương đồng, tương ý
Em tập làm người lớn, như anh,
Đ lục tìm trong trái tim sâu huyền bí
những vấn vương tuyệt vời của thú đau thương và hoan hỉ
Nhưng anh ơi, lòng em chỉ thấy  chan hòa niềm vui sướng
 trái tim em hồng lên, bừng cháy với yêu đương
em tưởng mình đã lớn, bằng anh
tưởng mình được đi song đôi bên cạnh
nhưng rồi một sáng,
Em mở mắt, thấy anh như ánh sáng mặt trời  chói lọi
anh xa lạ, và chia cách
em đã mù lòa nên không nhìn thấy
em tưởng mình đã lớn
đã được sóng đôi cùng anh
 trên con đường lừng hương, đầy hoa cỏ lạ
trong trò chơi cuộc đời đó
em đã tự mình vấp ngã
và buông rời tay anh nắm
một vết thương sắt se, sâu thẳm đâm suốt trái tim non
những giọt nước mắt ưu phiền cô đọng
đã ứ lại trong cõi lòng em chon von sầu muộn
em biết mình đã yêu anh!
Và trong cuộc chơi con trẻ
em biết mình đã yêu anh!
cho nên em ra nông ni
trò chơi không còn là nụ cười
không còn cái nắm tay ân cần, êm ấm
không còn nụ hôn trên má
chỉ còn là một nỗi đau, ăn năn, và  xấu hổ
Em co ro tìm nơi dấu kín – em, và trái tim khô cằn, héo rủ
Đâu là  má em hồng, mắt em trong, và hồn em xanh tuổi nhỏ
em tưởng rằng Anh-đã-yêu-Em
Em không biết chính Em đã buông mình trong điêu tàn giông gió!

Nhật Thụy Vi

Dec 2016